NGƯỜI BIẾN MẤT - Trang 264

nhưng cô có vẻ đang cảm thấy chính xác những gì mà anh cảm thấy khi anh
hướng dẫn cô làm việc ở một hiện trường tội ác cách xa nhiều dặm.

“Hãy nghĩ về điều đó đi, Rhyme,” cô nói. “Hãy tưởng tượng rằng anh

đang ở một mình với thủ phạm. Không nhất thiết phải là Gã phù thủy. Bất
kỳ thủ phạm nào. Anh sẽ nói gì với tên đó? Anh muốn biết điều gì?”

Phản ứng của anh là tiếng thở dài mệt mỏi mà anh xoay xở sao cho nó

nghe đầy vẻ yếm thế. Nhưng chắc chắn rồi, câu hỏi của cô đang nhảy múa
trong tâm trí anh. “Anh nhớ rồi!” Anh nói. “Anh hỏi gã gã là ai.”

“Câu hỏi hay đấy. Và gã nói gì?”
“Gã nói gã là một phù thủy… Không, không chỉ là một phù thủy mà là

điều gì đấy rất cụ thể.” Rhyme nheo mắt khi anh cố nhớ lại những diễn biến
khó chịu đó. “Nó nhắc anh nghĩ tới Phù thủy xứ Oz… Phù thủy độc ác
phương Tây.” Anh nhíu mày. Rồi anh nói, “Rồi, nhớ rồi. Gã nói gã là Phù
thủy phương Bắc. Anh chắc chắn là thế.”

“Điều đó có ý nghĩa gì với cô không?” Sachs hỏi Kara.
“Không.”
“Gã nói mình có thể trốn thoát khỏi bất kỳ thứ gì. Trừ việc, gã không nghĩ

là có thể trốn thoát khỏi chúng ta. Cụ thể là khỏi anh. Gã lo là sẽ bị chúng ta
ngăn cản. Đó là lý do gã tới đây. Gã nói phải ngăn anh trước buổi chiều ngày
mai. Đó là khi gã sẽ lại bắt đầu giết người nữa.”

“Phù thủy phương Bắc,” Sachs nói, nhìn qua những ghi chú của cô. “Giờ

thì…”

Rhyme thở dài. “Anh thực sự nghĩ là hết rồi, Sachs. Giếng. Đã. Cạn.”
Sachs tắt máy ghi âm rồi nghiêng về phía trước với một miếng khăn giấy

để lau mồ hôi trên trán anh. “Em hiểu. Giờ em định nói là anh cần một ly
rượu. Được không?”

“Nếu em hoặc Kara rót,” Rhyme nói với cô. “Đừng để anh ta rót.” Hất

đầu về phía Thom.

“Cô có muốn dùng gì không?” Thom hỏi Kara.
Rhyme nói, “Cô ấy sẽ muốn cà phê Ireland, tôi cá thế… Tại sao

Starbucks không bán thứ đó nhỉ?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.