NGƯỜI BIẾN MẤT - Trang 421

CHƯƠNG BỐN MƯƠI LĂM

Giờ chúng ta đã đi tới màn biểu diễn cuối cùng, thưa quý khán giả thân

mến.

Đã tới lúc trình diễn tiết mục được tán thưởng nhất – và gây tranh cãi

nhất – của chúng tôi. Một biến thể của màn Tấm gương cháy khét tiếng.

Trong màn trình diễn của chúng tôi cuối tuần này, quý vị đã xem các tiết

mục ảo thuật do các bậc thầy như Harry Houdini và P. T. Selbit và Howard
Thurston nghĩ ra. Nhưng ngay cả họ cũng không thử một màn như
Tấm
gương cháy.

Nghệ sĩ trình diễn của chúng tôi, tưởng như mắc kẹt trong địa ngục, vây

quanh là những ngọn lửa ở gần tới khó tin – và lối thoát duy nhất là một lối
ra nhỏ xíu bị một bức tường lửa vây quanh.

Dẫu vậy, tất nhiên, cánh cửa đó có thể không phải là lối thoát.
Có thể đó chỉ là một ảo ảnh.
Tôi đã cảnh báo quý vị, thưa quý khán giả thân mến, rằng lần gần nhất

người ta thử biểu diễn màn này, nó đã kết thúc trong bi kịch.

Tôi biết, bởi tôi đã ở đó.
Vì vậy, làm ơn, vì chính quý vị, hãy bỏ ra giây lát nhìn quanh khu lều và

cân nhắc xem quý vị sẽ làm gì nếu tai họa xảy đến…

Nhưng giờ ngẫm lại, không, không quá muộn cho việc đó. Có lẽ điều tốt

nhất quý vị có thể hy vọng lúc này là cầu nguyện.

* * *

Malerick đã trở lại công viên Trung Tâm và đang đứng dưới một tán cây

cách khu lều trắng lấp lánh của Cirque Fantastique khoảng hơn bốn chục
mét.

Giờ đã có râu, gã mặc một bộ đồ chạy bộ và áo len cao cổ. Những lọn tóc

vàng bết mồ hôi thò ra dưới chiếc mũ có dòng chữ “Chase Manhattan 10K
Run for the Cure”. Những vệt ố mồ hôi giả – từ một cái chai – xác nhận cho

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.