NGƯỜI BIẾN MẤT - Trang 433

CHƯƠNG BỐN MƯƠI TÁM

Với một tiếng thở dài, gã sát nhân tựa nhẹ vào một chân ghế, mắt nhắm

lại.

“Không phải Weir sao?” Sellitto hỏi.
“Điều đó,” Rhyme nói tiếp, “là toàn bộ lý do cho những gì gã đã làm cuối

tuần này. Gã muốn báo thù Kadesky và rạp xiếc Hasbro – giờ là rạp Cirque
Fantastique. Thật dễ để báo thù nếu ta không quan tâm tới việc trốn thoát.
Nhưng” – một cái hất đầu về phía Gã phù thủy – “gã muốn trốn thoát, muốn
tránh xa nhà tù, muốn tiếp tục được biểu diễn. Vì thế gã đã có một màn biến
y về nhân dạng. Gã trở thành Erick Weir, để bị bắt vào chiều nay, bị lấy dấu
vân tay rồi trốn thoát.”

Sellitto gật đầu. “Vậy là sau khi gã giết Kadesky và đốt cháy rạp xiếc, mọi

người đều sẽ tìm Weir, chứ không phải nhân thân thật của gã.” Một cái nhíu
mày. “Vậy thì gã là kẻ quái nào chứ?”

“Arthur Loesser, trợ thủ của Weir.”
Kẻ giết người thở gấp khi vỏ bọc cuối cùng của gã – và hy vọng trốn thoát

– giờ đã tan biến.

“Nhưng Loesser đã gọi cho chúng ta,” Sellitto chỉ ra. “Anh ta ở bờ tây. Ở

Nevada.”

“Không, không hề. Tôi đã kiểm tra lịch sử cuộc gọi. Cuộc gọi hiển thị là

‘Không có tên người gọi’ trên điện thoại của tôi vì gã đã gọi từ một số điện
thoại đường dài trả trước. Gã gọi từ một buồng điện thoại trả tiền ở đường
87 Tây. Gã không có vợ. Tin nhắn trong hộp thư thoại của gã ở Vegas là
giả.”

“Giống như khi gã gọi cho người trợ thủ kia, Keating, và giả vờ là Weir,

đúng không?” Sellitto hỏi.

“Phải. Hỏi về trận hỏa hoạn ở Ohio, nghe có vẻ kỳ lạ và đe dọa. Để củng

cố những gì chúng ta nghĩ: rằng Weir đang ở New York để báo thù Kadesky.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.