“Ừ.”
Sự nhẹ nhõm vừa mới đó của Rhyme ngay lập tức biến thành nỗi sầu
muộn dành cho cô.
Viên thanh tra nói tiếp, “Chưa phải chính thức. Nhưng tôi đã biết
chuyện.”
“Anh nghe được ở đâu?”
“Bộ đàm của cảnh sát. Thằng chó chết nào đó. Tôi không biết. Sachs là
một ngôi sao. Khi những chuyện kiểu này xảy ra thì chuyện sẽ lan nhanh.”
“Điểm thi của cô ấy thế nào?”
“Bất chấp điểm của cô ấy trong kỳ thi.”
Rhyme đẩy xe lăn vào phòng thí nghiệm. Viên thanh tra, hôm nay có vẻ
đặc biệt cau có, đi theo.
Nguyên do hóa ra là hoàn toàn tại Sachs. Cô đã lệnh cho ai đó ra khỏi một
hiện trường vụ án đang điều tra và khi hắn ta không chịu đi, đã còng tay hắn.
“Thật tệ cho cô ấy, gã đó hóa ra là Victor Ramos.”
“Tay nghị sĩ.” Lincoln Rhyme gần như không quan tâm tới chính quyền
địa phương, nhưng anh biết Ramos: chính trị gia cơ hội, đã bỏ bẵng các cử
tri Latinh nói tiếng Tây Ban Nha ở khu Harlem tới gần đây, giờ thì điều kiện
chính trị của hắn thích hợp – và quy mô của đội ngũ cử tri – có nghĩa là hắn
có thể tranh giành vị trí ở Albany hay một suất ở Washington.
“Bọn họ có thể đánh trượt cô ấy không?”
“Thôi nào, Linc, bọn chúng có thể làm bất cứ điều gì chúng muốn. Chúng
thậm chí còn nói tới việc đình chỉ.”
“Cô ấy có thể đấu tranh. Cô ấy sẽ đấu tranh.”
“Và anh có biết chuyện gì xảy ra với cảnh sát tuần tra đối đầu với cấp trên
không. Khả năng là, thậm chí nếu cô ấy thắng, họ sẽ đẩy cô ấy sang Đông
New York. Trời, thậm chí còn tệ hơn, họ sẽ đẩy cô vào một công việc bàn
giấy ở Đông New York.”
“Chó đẻ,” nhà tội phạm học quát.
Sellitto bước quanh phòng, qua những sợi dây cáp và liếc nhìn vào mấy
tấm bảng trắng ghi thông tin vụ Gã phù thủy. Viên thanh tra ngồi xuống một
chiếc ghế mà nó kẽo kẹt vì sức nặng của anh. Anh xoa tay vào đám mỡ