NGƯỜI BIẾN MẤT - Trang 481

Cô nghĩ: Ồ phải, thưa sếp, hẳn là thế. Thực sự xấu xí. “Nhưng một năm?

Ông đã nói gì đó về một năm.”

“Đấy là bài thi trung sĩ mà tôi đang nói tới. Cô không thể thi lại cho tới

tháng Tư năm sau. Đó là bên hành chính công và tôi không thể làm gì được.
Nhưng tái bổ nhiệm cô vào Cục Thanh tra, đó là việc trong quyền của tôi.
Ramos không thể ngăn được điều đó. Cô sẽ là cấp dưới của Lon Sellitto.”

Cô nhìn chằm chằm vào tấm phù hiệu vàng. “Tôi không biết phải nói gì.”
“Cô có thể nói, ‘Cảm ơn rất nhiều, đại úy Marlow. Tôi đã rất vui được

làm việc với ông ở Phòng Cảnh sát tuần tra suốt ngần ấy năm. Và tôi rất tiếc
vì không thể tiếp tục công việc đó.’”

“Tôi…”
“Tôi đùa thôi, sĩ quan. Bất kể cô nghe được gì thì tôi quả thực có biết đùa.

À, cô là bậc ba nhé, hẳn là cô đã thấy.”

“Vâng, thưa sếp.” Cô cố gắng giữ mình không bị cười đến hụt hơi.

“Tôi…”

“Nếu cô muốn lên được bậc một và trung sĩ, tôi sẽ suy nghĩ kĩ về việc cô

bắt giữ, hay nhốt ai ở hiện trường vụ án. Và đồng thời, cách cô nói chuyện
với người ta. Chỉ là vài lời khuyên thôi.”

“Đã hiểu, thưa sếp.”
“Giờ, xin cô thứ lỗi, sĩ quan… Ý tôi là, thanh tra thám tử. Tôi còn khoảng

năm phút để học mọi thứ cần phải biết về bảo hiểm.”

* * *

Bên ngoài, trên đường Centre, Amelia Sachs đi vòng quanh chiếc Camaro

của cô, kiểm tra hư hại ở bên hông và đầu xe từ vụ va chạm với chiếc Mazda
của Loesser ở Harlem.

Chiếc xe tội nghiệp cần một đợt đại tu để trở lại như cũ.
Xe là điểm mạnh của cô, tất nhiên, và cô biết địa điểm, cũng như hình

dạng đầu xe, chiều dài và kiểu xoắn của từng chiếc đinh và ốc trong xe. Và
có lẽ cô có tất cả những máy bắn đinh, búa đầu tròn, máy mài và các thiết bị
khác mà cô cần ở ga-ra của cô ở Brooklyn để tự mình sửa hầu hết những hư
hại.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.