NGƯỜI BÌNH XUYÊN - Trang 197

quên cho được. Em sống để bụng, chết mang theo!
Bảy Viễn gật gù:
- Biết điều như vậy là tốt. Nay tao giao cho mày một nhiệm vụ: Mày thủ
tiêu Tám Tâm cho tao!
- Thủ tiêu Tám Tâm! – Hội tái mặt kêu lên – Tám Tâm tội gì, thưa Ngài
Khu bộ phó?
- Đ.m, nó là thằng Cộng sản, nó xâm nhập Bình Xuyên để chia rẽ chỉ huy
với binh sĩ. Kể từ hôm nay, tao bố trí mày là trạo tam bản cho nó. Khi nào
chèo tới khúc sống vắng, mày rút cột chèo đập nó cho tao. Làm được
không?
Hội gật đầu nhưng không hăng hái lắm.
Mấy ngày sau, Hội đưa Tám Tâm đi xuống các đơn vị. Trời mưa to, hai
thầy trò lên một chòi ruộng nghỉ tạm đụt mưa. Hội để Tám Tâm lên trước,
lặng lẽ nhổ cột chèo bước lên sau.
- Hai tay chú làm sao run dữ vậy? – Tám Tâm dòm Hội chăm chú.
Hội càng thất sắc, mặt không còn hột máu. Hắn khựng lại như trời trồng.
Tám Tâm càng ngạc nhiên:
- Mày làm gì vậy Hội?
Hội quăng cột chèo quỳ xuống:
- Thú thật với anh Tám là em nhận lịnh của Ngài Khu bộ phó phải thủ tiêu
anh…
Đến lượt Tám Tâm toát mồ hôi lạnh. Anh chụp Hội lắc mạnh:
- Thật không? Đầu đuôi câu chuyện ra sao? Kể nghe!
Kể xong, Hội nói:
- Em không thể nào thủ tiêu một người như anh Tám được. Em không biết
anh Tám có phải là Cộng sản hay không. Em chỉ biết anh Tám rất tốt với
anh em. Làm trên văn phòng Ngài Khu bộ phó nhưng anh Tám ăn và ở
chung với anh em binh sĩ. Trên văn phòng đèn điện sáng trưng nhưng anh
Tám vui cảnh đèn dầu leo lét bên lán trại. Quần áo, thức ăn chị Tám từ
trong thành tiếp tế, anh Tám không xài riêng mà chia xớt với anh em không
liên lạc được gia đình. Anh Tám vui tánh, làm thơ ngâm vịnh cho anh em
nghe. Anh em thích mấy câu ca ngợi chiến sĩ Bình Xuyên của anh:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.