NGƯỜI BỖNG LẠI VỀ - Trang 134

để xem Thiều Mơ chuẩn bị bữa ăn thế nào?
Hoài Bách nhìn vẻ bối rối của Hà Thơ, trong lòng cũng nao nao, với ông
Hà Thơ là một phụ nữ khá tuyệt vời, có lẽ vì thế nên khi gặp Hà Thơ ông
đã bị hớp hồn và cố quên tất cả để hy vọng tìm chút còn lại cho cuộc sống
"cuối mùá của mình. Ngay cả cô con gái của Hà Thơ cũng rất đáng yêu.
Nếu được sống dưới cùng một mái gia đình ông sẽ lo cho họ thật đầy đủ
bằng tình yêu thương thật sự của mình.
Hoài Bách đang mải miết suy nghĩ, ông chẳng hay có người bước vào nhà.
Bốn mắt nhìn nhau đến nghẹn lời, nghẹn vì hận, vì đau ... chớ không phải
vì xúc động, ông biết sẽ có lúc gặp lại một khi ông đã sắp xếp được mọi
việc, không ngờ gặp lại nhau sớm hơn sự nghĩ ngợi của ông. Giọng bà
khách run run:
– Là ... anh ... à ... ông ... sao ông lại có mặt ở đây?
Ông Bách nghe máu trong người như nóng hơn.
Lời của bà khách lại lạnh lùng:
– Chẳng lẽ anh là bạn của cô ấy hay sao? Thật là đáng ghê sợ ....
– Cô nói cái gì đáng sợ. Không đáng sợ hơn khi người ta mê giàu sang mà
bỏ cả tình xưa. Cho đến bây giờ mà anh vẫn chưa quên ... sao? Anh không
tha thứ cho tôi được ...
– Tha thứ à! Tôi căm thù ... tôi hận người phụ nữ đó. Tôi không hề mong
được gặp mặt kẻ bội bạc đó. Vậy mà thật là bất ngờ.
– Anh đến đây làm gì?
– Cô à! bà đâu có cái quyền hỏi tôi kiểu đó. Tôi đến đây làm gì gặp ai đó là
quyền của tôi.
Giọng bà thật tàn nhẫn:
Chỉ sợ .... sợ anh thất vọng thê thảm đó.
– Cô không biết gì, đừng xen vào chuyện của tôi.
– Tôi không được xen vào à, tôi không muốn ... nhưng vì ít ra chúng tôi
cũng là ràng buộc trong một đại gia đình ... Tôi ... thật không ngờ ông lại ra
nông nỗi này.
Ông Bách đập tay xuống bàn và đứng lên, giọng lớn tiếng:
– Cô không được ăn nói như thế, người ta tốt đẹp hơn “quí bà” nhiều.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.