NGƯỜI BỖNG LẠI VỀ - Trang 132

– Ở đâu vậy cậu?
– Ở nước ngoài, có lần cậu xem ti vi ở một chương trình nào đó có giới
thiệu về một ngôi nhà như thế.
– Hay quá! Nếu có thể cho cháu thực hiện một ngôi nhà, cháu sẽ làm như
thế.
– Cái con bé này, bay bổng cho trí tưởng tượng càng nhiều thì càng ...
– Càng khổ phải không mẹ. "Biết rồi khổ lắm nói mãí .
Ông Bách nhìn bà Hà Thơ rồi cười nói tiếp:
– Cậu ủng hộ nhưng ngôi nhà bay bổng của cháu phải đặt ở Đà Lạt kìa.
Như thế sẽ càng có ấn tượng hơn!
– Tại sao cậu lại nghĩ như vậy?
– Vì ở nơi đó cháu sẽ không bị coi là bất bình thường.
– Cậu trêu cháu, cậu nghĩ ở xứ sở ngàn thông đó cháu sẽ không bị cười à?
– Ừ! Vì ít ra thành phố du lịch họ cũng sẽ có cái nhìn phóng khoáng hơn.
Trò chuyện vui được một lúc, Hà Thơ lên tiếng:
Mời anh Bách vào nhà chơi.
Hoài Bách theo chân Hà Thơ và Thiều Mơ vào nhà. Hà Thơ kêu Thiều Mơ
lấy nước cho khách.
Ông Bách lại cười:
– Lại xem tôi là khách à! Nhân thể tôi mời hai mẹ con đi ăn luôn nhé!
Thiều Mơ đứng lên:
– Đâu có được thưa cậu, cháu mời câu đến nhà, hôm nay cậu phải ăn bữa
cơm đạm bạc do cháu làm. Mẹ. ơi! Con xin phép mẹ. Hà Thơ ngỡ ngàng
rồi lo lắng nói:
– Ơ! Con bé này, con mời cơm cậu Bách.
– Trời ạ! Anh Bách ơi! Nếu có dùng sau đó đừng có "rêu rao" con gái tôi
nhé! Có bao giờ nó giúp tôi việc này đâu mà hôm nay lại còn bày về.
– Sao cậu không nói gì hết vậy?
– Nếu được mời ăn cơm, cậu sẽ hoan nghênh hơn là "phê bình đấy!
Hà Thơ tỏ vẻ lo lắng:
– Thiều Mơ à! Có thật là con đã chuẩn bị rồi không? Thôi để mẹ vào bếp
xem sao.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.