NGƯỜI BỖNG LẠI VỀ - Trang 145

– Có mẹ em cùng đi đó. Đừng có lạng quạng chứ!
– Anh nói thật chứ lạng quạng gì. Yêu và muốn được người mình yêu là
xấu à? Vậy những người yêu nhau đều xấu hết hay sao?
Dự Nguyên lại kéo Thiễu Mơ ra sàn nhảy, chút hương vị rượu đã làm cho
anh thêm mạnh mẽ hơn và họ lại say sưa trong những khúc tình ca trữ tình
bay bổng lãng mạn du dương.
Họ đang trong vòng tay và cảm xúc ngây ngất của hương yêu bao tháng
ngày xa cách.
Thật bất ngờ đến mất vui khi giọng ai đó chợt vang lên:
– Ủa! Là anh ... anh về khi nào sao không báo cho cả nhà biết:
May quá gặp anh ở đây.
Thiều Mơ và Dự Nguyên đều hết sức ngỡ ngàng và sực tỉnh khi nghe giọng
nói quá quen thuộc và bàn tay cô bé đã nắm bắt tay Dự Nguyên chúc mừng.
Dự Nguyên hờ hững hỏi:
– Ủa ...em cũng đến đây chơi sao?
– Hôm nay em đự tiệc của bạn và chuẩn bị về bất chợt gặp anh. Anh về khi
nào và đang ở đâu. Em đến có được không?
– Ồ! Để anh ghé về nhà em vì hôm nay có cậu của anh với ...
– Cậu nào? Anh định nói đến chú Điền Văn phải không?
Rồi chợt nổi giận khi thấy Thiều Mơ bên cạnh Dự Nguyên, Nhật Lan nói:
– Ủa ...chưa đủ sao Thiều Mơ. Mẹ thì bám theo chú Văn, còn con thì ...
Nhật Lan, tôi cấm chị nói cái giọng đó với chúng tôi.
– Trời ạ!
– Chúng tôi à! Bộ cô tưởng ở nhà không ai biết gì à? Mẹ cô đã lợi dụng sự
quen biết của anh Dự Nguyên với chú Điền Văn ... Thật ghê gớm cho các
người.
– Cái gì Em nói cái gì vậy Nhật Lan?
Nhật Lan được thế, cao giọng:
– Làm sao mà Thiều Mơ dám nói với anh chuyện này. Mẹ của Thiều Mơ và
chú Điền Văn đang có mối quan hệ bất chính. Điều mà cả nhà em đang
giận anh là vì ...vì ...Nhật Lan không dám nói ra vì sợ mất lòng với Dự
Nguyên về chuyện của Điền Văn nên cô bé im lặng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.