NGƯỜI BỖNG LẠI VỀ - Trang 147

bạn của Nhật Khiêm mà.
– Em không cần biết anh xem em là gì nhưng anh hãy hiết là em ... em ...
rất rất là yêu anh, em có thể vì anh tất cả đó ... cho ...cho mà không đòi hỏi.
Nhật Lan nhỏ giọng khí nói điễu đó, Dự Nguyên bất mãn trước một cô bé
của đợt sống mãi, điều anh quan tâm là chuyện của chú Văn.
Nhật Lan đường như hiểu lất rõ về nỗi lòng băn khoăn của Dự Nguyên nên
vẫn cố giữ bí mật để được gần với Dự Nguyên.
Hay là về chỗ trọ của em đi. Em chỉ ở có một mình ...
– Không được đâu em. Cậu anh ... à ... anh và cậu có việc quan trọng lắm.
– Cậu nào nữa?
– À! Đây là cậu của anh. Còn chú Văn?
– Hôm nào anh về anh sẽ nói rõ mọi việc, hãy cho anh biết chuyện của chú
Văn đi.
– Anh muốn biết chuyện của chú Văn với cô Hà Thơ phải không?
Dự Nguyên rất muốn biết điều này nhưng ...việc của chú Điền Văn mới
quan trọng, anh linh cảm như có điều gì đó ...Thái độ ngập ngừng của Nhật
Lan khiến cho Dự Nguyên thêm bực. Dự Nguyên nói:
Thôi được rồi, chuyện gì cần biết anh sẽ biết, ngày mai anh sẽ về trang trại.
Còn bây giờ em về đi, hình như bạn bè đang đợi em kìa.
Biết Dự Nguyên giận nhưng Nhật Lan vẫn không muốn nói vì sợ khi nói ra
Dự Nguyên sẽ buồn lo mà không tỏ ra quan tâm đến cô, Nhật Lan nói:
– Vậy mai anh cho em về cùng với nhé!
– Không được đâu cô bé. Anh phải cùng cậu hoản thành vài việc rồi mới
trở về nên cũng không biết lúc nào ...
– Thì em đợi.
– Cậu anh kì cục lắm.
– Không hề gì.
– Lần trước anh ăn tết ở trang trại sau đó gặp cậu. Cậu làm anh một trận.
Với lại anh có sứ mệnh của gia đình đối với cậu ấy.
– Thôi mình về đi!
– Anh không muốn biết gì ạ! Thật ra em thì em không tin lắm nhưng ba em
va những người trong công ty và nhất là ông của em ...chú Văn bị tình nghi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.