William Saroyan
Người có trái tim trên miền cao nguyên
Dịch giả: Huy Tưởng
Chương 19
Hòa bình thật tuyệt
Một dì phước của cha Devine đã săn sóc hai đứa con tôi, một trai một gái,
khi chúng còn bé, tôi vô cùng đội ơn dì và cũng rất kính trọng những công
tác trong giáo phái tín ngưỡng của cha Devine. Đó là cô Love Ray, cô xem
cha Devine như là Chúa và đầy lòng tín mộ. rồi chẳng thế nào mà một cuốn
sách của tôi lọt vào tay cô, cô đọc truyện này, và nhận xét với tụi nhỏ rằng
tôi là người không tốt lắm. Thực lòng thì tôi cũng không bao giờ ngờ vực
gì cha Devine, tôi rất kính ngưỡng những công việc từ tâm của cha, nó rất
xứng đáng được như vậy, bởi vì, tất cả các hình thức tín ngưỡng phát triển
được là nhờ có người cần đến chúng. Vậy thì khi nhu cầu của con người ta
được thoả mãn, ai nỡ lòng nào chỉ trích nhau chứ?
Ông toà nói rằng ông rất tiếc, nhưng người thanh niên này can tội đi tàu
lậu.
Hai người đàn bà trung niên da trắng, ở khu lao động, nên họ biết rất rõ
vùng này, đứng dậy từ hàng ghế thứ nhất và nói, Cám ơn Cha, Hoà bình
thật tuyệt!
Ông toà chẳng rõ mô tê gì, nghểnh đầu ra, kêu gọi giữ trật tự, và nói, Mặc
xác cái vụ Cha ấy đi, các bà đáng vai má tôi, mà…Bây giờ tôi tuyên án
đây…
Bản án là năm năm ở nhà trừng giới Liên Bang.
Người thanh niên nói với các phóng viên rằng anh ta rất sung sướng và
mong muốn được sống hoà thuận với thế giới. Anh cho biết lanh vừa nhận
được điện tín từ những người có thế lực ở New York. Anh tâm sự là anh đã
mệt nhoài và chỉ mong được yên ổn mà tu kín trong năm năm tới đây. Anh
cũng cho các phóng viên biết rằng trước nay anh vẫn ôm ấp và thai nghén
viết một cuốn sách, thì, giờ đây anh đã có cơ hội để thực hiện việc đó.