NGƯỜI CÓ TRÁI TIM TRÊN MIỀN CAO NGUYÊN - Trang 26

đó, sáu bảy năm gì đó trước khi tôi đọc được, thuở tôi mới mười bốn tuổi.
Tôi mười bốn tuổi vào năm 1922, với điều đó các bạn thấy rằng tuổi tác
thật chẳng ăn nhằm gì khi mà ta mê thích về bất cứ loại trứng nào. Tôi
thèm được như những nhà điểu học, và tôi mong mỏi một ngày nào đó sẽ
khám phá ra tất cả những gì thuộc về chim ruồi.
Tôi nghe nói rằng chim ruồi du hành những chặng đường dài, thật khó có
thể tin được khi nhìn thấy một sức lực yếu ớt và mỏng manh đến thế. Vậy
thì cái gì chở tải nó? Tinh thần ư? Nhưng những điều tôi biết rõ nhất về
chim ruồi chính là do những gì tôi quan sát được về chúng: chúng ta chỉ
thấy được chim ruồi khi mặt trời thật sự xuất hiện, khi có hoa nở, và khắp
nơi đều có hương hoa. Hiếm có khi đi suốt một ngày đẹp trời mà lại không
thấy bóng con chim ruồi lờ lững như một phép lạ nhỏ bé trong nắng ấm
hoặc trên một đoá hoa lớn hay một chùm bông nhỏ. Hoặc quay tròn như
một cơn điên vui hay bắn thẳng lên như một mũi tên không về một nơi nào
cả và cũng chẳng bởi một nguồn cơn nào, có thể vì một lý do là nó cần
sống. Vậy thì, làm thế nào mà những sinh vật như vậy – quá xinh đẹp, quá
dịu dàng và một chút điên dại thơ mộng – có thể có thì giờ để làm cái công
việc tầm thường như sinh con đẻ cái, các thứ? Hoặc phải theo luyện cho
được cái bản năng tự tồn tại kia chứ? Thế nhưng dù gì đi nữa, cũng cầu trời
sao cho một ngày đẹp sẽ đến, và lung linh chim ruồi bay đầy khắp…
Tuy nhiên, đến như tôi cũng phải nói rằng, hình như ngay cả bản năng đôi
khi cũng chẳng hiệu quả gì ở một giống loài nào đó. Hoặc cho nhiều giống,
hoặc bất cứ nó là chủng loại nào. Dù sao, khi dòng giống của một loại sinh
vật đều phải cư trú đến một chốn nào đó, để sinh tồn, để qua cơn giá rét
hoặc có thể, để…bất cứ điều gì khác, đôi khi hình như một con trong bọn
chúng không chịu bay theo bầy đàn. Căn cứ làm sao mà nó không chịu bay
theo thì tôi không sao hiểu nổi. có thể nó hơi lập dị, hoặc có thể có những
lý do riêng tư thầm kín nào khác được đề cao – mê đắm đặc biệt chứ không
phải là không tưởng một con khác đồng loại – có lẽ toi mạng, hoặc ở một
nơi nào khác. Hoặc giả là quá ngu độn hay lì lợm gì đó. Ái dà dà, ai mà
biết cho được chứ?
Một lần nọ, có một con chim ruồi vào mùa đông đã không thể bay khỏi khu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.