NGƯỜI CON TRAI - Trang 156

Simon gật. Ông thừa biết chuyện đó; đây không phải lần đầu Đội Điều tra
Án mạng của Sở Cảnh sát Oslo và Cục Điều tra Tội phạm Quốc gia,
Kripos, giẫm chân nhau. Ông cũng biết điều mình cần làm là nói lời cảm
ơn và nên mừng vì đỡ được một vụ phải xử lý, để còn quay về văn phòng
tập trung vào điều tra vụ Vollan.

“Được, vì đã đến đây rồi, chúng tôi cũng nên đi xem một vòng,” Simon
nói.

“Tại sao?” Bjornstad không cố che giấu vẻ bực tức.

“Tôi tin chắc anh đã kiểm soát được mọi thứ rồi, Bjornstad, nhưng tôi có
điều tra viên mới đủ trình độ chuyên môn đi cùng; cô ấy sẽ được học hỏi
khi xem chúng ta khám xét hiện trường thực tế. Thế nào?”

Điều tra viên bên Kripos miễn cưỡng nhìn Kari. Rồi anh ta nhún vai.

“Tuyệt lắm,” Simon nói rồi ngồi xổm xuống.

Mãi đến lúc này ông mới nhìn cái xác. Ông đã cố tránh và chờ đến khi có
thể chú tâm hoàn toàn. Những ấn tượng đầu tiên rất quan trọng. Vết máu
tròn gần như cân xứng ngay giữa tạp dề trắng làm ông thoáng nghĩ đến
quốc kỳ Nhật. Có khác chăng là mặt trời đã lặn và không mọc lên lại cho
người đàn bà đang nhìn trân trối lên trần nhà với cái vẻ mặt chết chóc ông
chưa bao giờ quên được.

Simon đã kết luận vẻ mặt đó là sự kết hợp của thân người với cái biểu cảm
đã mất hẳn chất người, vắng bặt sự sống, một con người chỉ còn là vật thể.
Ông đã nghe tên nạn nhân là Agnete Iversen. Cái ông biết chắc chắn là bà
ta bị bắn vào ngực. Một phát một, hay có vẻ vậy. Ông nhìn hai bàn tay bà
ta. Không có móng nào gãy và bàn tay không có dấu hiệu giằng co. Nước
sơn móng ở ngón giữa bàn tay trái bị tróc, nhưng chuyện đó có thể xảy ra
khi bà ta ngã.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.