NGƯỜI CON TRAI - Trang 179

“Khi nào phẫu thuật và thiết bị đã thành quy trình chuẩn. Nhưng chuyện đó
có thể mất hàng năm. Ngay lúc này thì đó là một phẫu thuật phức tạp tốn cả
gia tài.”

Simon xoay người trong ghế xoay nhanh đến mức cô phải lùi lại một bước.

Ông nắm chặt hai bàn tay cô. “Nhưng đó là tin tuyệt vời mà! Bao nhiêu?”

“Quá khả năng mà một người đàn bà sống nhờ phúc lợi tàn tật và một
người đàn ông sống bằng đồng lương cảnh sát lo được.”

“Nghe này, Else. Ta không có con cái. Ta sở hữu căn nhà, ta không chi tiêu
cho thứ gì nữa cả. Ta đạm bạc...”

“Thôi đi, Simon. Anh thừa biết ta không có tiền bạc gì. Còn căn nhà thì đã
thế chấp toàn bộ rồi.”

Simon nuốt khan. Cô đã không gọi đích danh chuyện đó món nợ cờ bạc của
ông. Như mọi khi cô đã quá ý nhị không nhắc ông rằng họ vẫn đang trả cho
tội lỗi của ông trong quá khứ. Ông nắm chặt hai bàn tay cô.

“Anh sẽ nghĩ ra cách gì đó. Bạn bè sẽ cho mình mượn tiền. Cứ tin ở anh.

Bao nhiêu?”

“Anh từng có bạn bè, Simon. Nhưng dạo này anh không hề nói chuyện với
họ. Em cứ nhắc anh mãi, các anh cần giữ liên lạc nếu không sẽ xa dần.”

Simon thở dài. Ông nhún vai. “Anh có em rồi.”

Cô lắc đầu. “Em không đủ, Simon.”

“Không, đủ, em là đủ rồi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.