NGƯỜI CON TRAI - Trang 245

Stig đã cởi sơ mi. Da anh xanh xao trong nắng đến gần như làm cô chói
mắt.

Cô hơi ngạc nhiên khi để ý thấy anh không có dấu kim tiêm mới. Cô đoán
có lẽ là nơi bắp đùi hay bẹn.

“Thật sao?” cô nói.

“Tôi cũng từng hôn vài cô.. ” Anh đưa tay vuốt lên mấy dấu cũ. “Nhưng
đây là người yêu duy nhất của tôi...”

Martha nhìn mấy dấu kim tiêm. Cô cũng muốn vuốt lên đó. Làm cho chúng
biến đi.

“Ngày đầu tôi phỏng vấn, anh nói anh bỏ rồi,” cô nói. “Tôi sẽ không báo
Grete đâu. Một thời gian nữa đã. Nhưng anh biết...”

“... là trung tâm chỉ dành cho người đang dùng.”

Cô gật. “Anh có nghĩ mình đủ sức làm vậy không?”

“Qua được kỳ thi lấy bằng lái?”

Họ nhìn nhau cười.

“Hôm nay thì tôi sạch,” anh nói. “Mai lại là ngày khác rồi.”

Mây vẫn còn xa tít tắp, nhưng cô nghe thấy tiếng đì đùng xa xa, một lời
cảnh báo cho cái sắp đến. Và như thể mặt trời cũng biết điều đó, nó tỏa
sáng rực rỡ thêm chút nữa.

“Cho tôi mượn điện thoại anh đi,” cô nói.

Martha bấm ghi âm. Rồi cô hát bài bố cô vẫn đàn ghita cho mẹ cô. Thường
khi một trong những bữa tiệc bất tận mùa hè của họ sắp tàn. Ông ngồi ở

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.