NGƯỜI CON TRAI - Trang 271

thường đạt điểm cao như vậy, lại trốn học, rồi anh đuổi họ về. Mẹ anh yếu
đi, ngày một mất thăng bằng và bắt đầu có ý định tự tử. Khi phát hiện ra
ống tiêm giữa mớ thuốc trong lúc dọn dẹp phòng ngủ của mẹ, anh mới
mười sáu tuổi. Anh đã biết nó là gì. Hay ít ra nó để làm gì. Anh đã cắm
phập nó vào đùi mình và nó khiến mọi sự đỡ hơn. Hôm sau anh xuống
Plata mua cho mình gói đầu tiên. Sáu tháng sau anh đã bán sạch những thứ
đồ trong nhà dễ dàng đổi thành tiền và qua mặt chôm sạch của người mẹ
không còn tí khả năng tự vệ. Anh không thiết gì nữa cả nhất là bản thân,
nhưng anh cần tiền để tránh xa nỗi đau. Vì anh chưa đủ mười tám nên
không thể vào tù, anh bắt đầu trả tiền cho thói quen của mình bằng cách
nhận tội các vụ trộm cướp vặt mà phạm nhân lớn tuổi hơn bị cáo buộc. Khi
anh lên mười tám và những đề nghị như vậy đã hết nhẵn chỉ còn cái áp lực
áp lực thường xuyên phải kiếm ra tiền, ngày càng nặng nề hơn, anh đã bằng
lòng nhận tội thế hai vụ án mạng để đổi lại anh sẽ được cung cấp ma túy
khi anh ngồi tù.

“Còn giờ anh đã chấp hành xong án tù?” Cô hỏi.

Anh gật. “Tất nhiên là vậy.”

Cô tụt xuống tủ đông đi lại bên anh. Cô không suy nghĩ, đã quá muộn. Cô
đưa tay ra sờ sợi ven trên cổ anh. Anh nhìn cô bằng đồng tử đen mở lớn
như chiếm hết tròng đen. Rồi cô vòng tay quanh eo anh còn anh quàng tay
ôm vai cô, như hai vũ công không thể quyết xem ai sẽ bước trước. Họ đứng
như vậy một lát, rồi anh kéo cô lại gần. Anh nóng bừng, hẳn là anh bị siết.
Hay cô? Cô nhắm mắt, cảm thấy mũi và môi anh trên tóc mình.

“Ta lên nhà đi,” anh thì thầm. “Tôi có cái này cho cô.”

Họ quay lại bếp. Ngoài trời mưa đã tạnh. Anh lấy gì đó trong túi áo khoác
vắt trên ghế trong bếp.

“Cái này tặng cô.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.