NGƯỜI CON TRAI - Trang 381

“Trẻ hơn chúng tôi thường có được.”

“Nói lại xem?”

“Một cái thai bốn tháng.”

Não Simon cố hết sức xử lý thông tin này. “Agnete Iversen phá thai muộn,
phải vậy không?”

“Không.”

“Không phải? Vậy thì ai - khỉ thật!” Simon nhắm mắt và ghì trán vào vách
thang máy.

“Ông bị mất sóng?” Kari hỏi.

Simon gật.

“Ta ra khỏi thang máy ngay thôi mà,” cô nói.

Gã thanh niên đang đục hai lỗ trên băng keo. Dưới mỗi bên mũi một lỗ.
Vậy là Arild Franck hít thêm vài giây sự sống vào phổi. Hắn chỉ muốn mỗi
một điều là sống. Và đó là bản năng duy nhất cơ thể hắn nghe lời.

“Vậy, ông có muốn cho tôi cái tên không?” Gã thanh niên thấp giọng hỏi.

Franck thở phì phì; hắn ước gì có lỗ mũi rộng hơn, khí quản rộng hơn để
đón nhận không khí ngon lành, ngọt ngào này. Hắn nghe ngóng tìm những
âm thanh cho hắn biết đang có người đến giúp, giải cứu hắn trong khi vẫn
lắc đầu, cố ra dấu bằng cái lưỡi khô khốc đằng sau chiếc tất, đôi môi sau
băng keo, rằng hắn không có tên nào, không biết gián điệp nhị trùng là ai,
rằng hắn đang cầu xin tha thứ. Được thả. Được tha thứ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.