NGƯỜI CON TRAI - Trang 385

“Chúng tôi không biết người mẹ hay đứa bé là ai, chúng tôi chỉ biết là
người mẹ đã chết - hay bị giết - do dùng quá liều ở trung tâm Oslo. Trong
sổ đăng ký cô ta chỉ được ghi lại là ‘không nhận diện được’.”

“Chúng tôi có biết về vụ này,” Simon nói, rủa thầm. “Châu Á, có lẽ Việt
Nam. Và có lẽ là nạn nhân của bọn buôn người.”

“Đó là đội của ông, Kefas. Đứa bé, hay cái thai, chết vì mẹ nó chết.”

“Tôi hiểu rồi. Vậy ai là cha đứa bé?”

“Bàn chải đỏ.”

“Cái... màu đỏ?”

“Phải.”

“Cảm ơn,” Simon nói rồi tắt máy.

Kari đi lại máy pha cà phê để lấy cà phê cho cả hai. Khi cô quay lại, Simon
đang có cuộc gọi khác mà theo giọng nhỏ nhẹ của ông thì cô đoán là với
Else.

Khi ông cúp máy, ông có vẻ mặt mà khi quá độ tuổi nào đó một số người sẽ
bỗng chốc biểu hiện nó trong vài giây, như thể cái gì đó vừa đi qua họ, như
thể họ có khả năng tan thành cát bụi ngay tại chỗ. Kari đã định hỏi tình
hình thế nào, nhưng quyết định để yên vậy.

“Vậy...” Simon nói, cố ra vẻ vui. “Ta nghĩ ai là ông bố đây? Iver cha hay
con?”

“Chúng ta không nghĩ,” Kari nói. “Ta biết.”

Simon ngạc nhiên nhìn cô giây lát. Thấy cô thong thả lắc đầu. Rồi ông
nheo mắt, cúi đầu và lần tay qua đầu như để vuốt thẳng chút tóc nào ông

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.