NGƯỜI CON TRAI - Trang 403

“Nó phát cuồng rồi, Pontius. Trước sau gì rồi tên nghiện ma túy nào cũng
thành tâm thần cả, ông biết điều đó mà. Gián điệp nhị trùng sao? Lạy Chúa,
câu chuyện đó biến mất cùng với Ab Lofthus rồi mà.”

“Vậy anh đã nói gì với hắn?”

“Ý ông là sao?”

“Hắn chỉ chặt của anh một ngón tay. Mấy người kia đều bị giết cả. Anh
được tha, hẳn là anh đã cho hắn cái gì đó. Đừng quên là tôi hiểu anh,
Arild.”

“Cửa mở và hai hộ lý mặc đồ xanh lá tươi cười đi vào. Sẵn sàng đi chưa?”

Một người mỉm cười.

Parr chỉnh lại kính. “Anh không có gan đâu, Arild.”

Simon bước xuôi đường, cúi đầu trước không khí biển đang từ vịnh tràn
vào, đi qua Aker Brygge và Munkedamsveien trước khi co lại vì các tòa
nhà rồi dồn tụ lại ở Ruselokkveien. Ông dừng bên ngoài nhà thờ đã bị kẹp
giữa hai khối căn hộ. Nhà thờ Thánh Paul khiêm nhường hơn những nhà
thờ cùng tên ở các thủ đô khác. Một nhà thờ Thiên Chúa giáo ở một xứ Tin
Lành. Nó nhìn về ngược hướng, hướng Tây, và cái tháp chuông nhà thờ ở
đằng trước thì chỉ một tí gọi là.

Chỉ có bậc tam cấp lên cửa. Nhưng nó luôn mở. Ông biết điều đó vì ông
từng đến đây, một chiều muộn giữa cơn khủng hoảng, và đã ngập ngừng
trước khi bước lên ba bậc ấy. Chuyện đó là ngay sau khi ông mất sạch, mọi
thứ, trước khi tìm thấy sự cứu rỗi ở Else.

Simon lên tam cấp, nhấn tay nắm bằng đồng xuống, mở cánh cửa nặng
trịch bước vào. Ông muốn đóng nhanh cửa sau lưng, nhưng lò xo rít kéo trì
lại. Ngày ấy nó cũng rít vậy ư? Ông không nhớ, ông đã say khướt. Ông thả

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.