NGƯỜI CON TRAI - Trang 438

36

Iver Iversen nhún tới nhún lui trên gót giày và xoay xoay ly Martini đã cạn.

Hắn nhìn khách khứa tụ tập từng đám trên hàng hiên sơn trắng và phòng
khách bên trong. Nó cỡ bằng phòng khiêu vũ và được bày biện với khiếu
thẩm mỹ của một người không phải sống trong đó. “Mấy nhà thiết kế nội
thất có ngân sách không giới hạn và tài năng hạn chế,” như Agnete thường
nói. Cánh đàn ông mặc đồ vest dạ tiệc như thư mời yêu cầu. Cánh đàn bà rõ
ràng là đông hơn nhiều, nhưng những người ở đó thì còn nổi bật hơn. Đẹp
rạng rỡ, trẻ mê người và đại diện cho một sự pha trộn chủng tộc thú vị. Váy
khoét cao, lưng trần và khe ngực sâu. Trang nhã, lạ lùng, và nhập khẩu. Vẻ
đẹp đích thực bao giờ cũng hiếm. Nếu có ai dắt một con báo tuyết đi khắp
phòng thì ắt Iver Iversen cũng không ngạc nhiên.

“Trông như tất cả những nhà tài cô độc thân của Oslo đều ở đây cả.”

“Chỉ những ai không kén chọn gì lắm thôi,” Fredrik Ansgar nói, chỉnh lại
cà vạt nơ và nhấp gin pha tonic. “Hay đã đi nghĩ với gia đình.”

Sai, Iver Iversen nghĩ. Nếu họ làm ăn với Sinh Đôi, họ đã phải lo chạy về
thành phố. Họ sẽ không dám làm khác. Sinh Đôi. Hắn nhìn người đàn ông
khổng lồ đứng bên đàn dương cầm. Ông ta có thể làm mẫu cho người công
nhân lý tưởng trên các áp phích cổ động của Xô Viết hay tượng ở công viên
Vigeland. Mọi thứ ở ông ta đều vững chãi, chắc nịch và như tượng đẽo:
đầu, hai cánh tay, hai bàn tay, bắp đùi. Trán cao, cằm chắc, môi dày. Người
đang nói chuyện với ông ta có vóc dáng nặng nề và cao trên mét tám,
nhưng trông như người lùn cạnh Sinh Đôi. Iver nghĩ mình mơ hồ nhận ra
ông ta. Ông ta có miếng bịt một bên mắt. Có lẽ một người có vai vế nào đó
hắn đã thấy trên báo.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.