NGƯỜI CON TRAI - Trang 444

Nên ông tiếp tục kêu gào tên cô. Chỉ để nghe cái tên ấy. Họ chưa kịp chọn
tên cho đứa bé. Và Pelle chỉ nhận ra rằng mãi đến đêm nay, khi thanh niên
để tay lên vai ông, nỗi đau mới tiêu tan.

Pelle thấy bóng dáng người đàn ông trong ngôi nhà trắng. Hắn ta đang ngồi
sau cửa sổ rộng không giăng rèm nhìn ra toàn cảnh. Phòng khách sáng
trưng như thể người này đang trên sân khấu. Như thể hắn ta đang chờ ai đó.

Iver thấy người đàn ông khổng lồ đang dẫn người khách trò chuyện nãy giờ
bên đàn dương cầm đến chỗ mình và Fredrik.

“Ông ta muốn nói chuyện với anh đấy, không phải tôi,” Fredrik nói nhỏ rồi
lủi đi mất, sau khi đã để mắt đến cái gì đó mang chất Nga bên quầy bar
đằng kia.

Iver nuốt ực. Đã bao năm rồi kể từ ngày hắn và người đàn ông khổng lồ bắt
đầu làm ăn với nhau, bắt đầu cùng hội cùng thuyền, chia sẻ những thăng và
họa hoằn lắm mới trầm, chẳng hạn những làn sóng khủng hoảng tài chính
toàn cầu vỗ nhẹ lên bờ biển Na Uy? Vậy mà hắn vẫn căng cả người lên,
gần như tê liệt khi người đàn ông khổng lồ tiến lại. Thiên hạ đồn ông ta
nâng được chính trọng lượng thân mình trên ghế tập tạ. Và không chỉ một
lần, mà lặp lại mười lần liền.

Nhưng sự hiện diện hữu hình đầy dọa nạt như vậy của ông ta là một
chuyện, còn biết rằng tuyệt đối mọi điều ta nói, mỗi lời, chút biến đổi nơi
âm sắc, và nhất là bất cứ gì ta không định bụng, ông ta cũng đều đón bắt
được thì lại là chuyện khác. Tất nhiên ngoài ra còn có cả ngôn ngữ cơ thể,
sắc mặt và chuyển động của đồng tử.

“Iver này.” Giọng ồm ồm tần số thấp. “Anh thế nào? Agnete. Chuyện
khủng khiếp, phải vậy không?”

“Tất nhiên là vậy” , Iver nói, nhìn quanh tìm nhân viên phục vụ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.