NGƯỜI CON TRAI - Trang 442

“Thôi mà. Tôi không tính tiền anh đâu. Tất phải có bộ phận cấp cứu đâu đó
ở Drammen.”

“Có lẽ mai tôi đi rồi,” người thanh niên nói, nắm chặt túi thể thao đỏ. “Tôi
cần đến gặp người này đã.”

“Có an toàn không? Tôi tưởng anh nói hắn ta đã giết ai đó?” Pelle nhìn về
hướng nhà xe xây hẳn trong nhà. Không gian có rất nhiều nhưng lại không
có nhà xe biệt lập. Chủ nhân có lẽ là người hâm mộ kiến trúc Mỹ. Bà của
Pelle sống trong một ngôi làng, mà ở đó, nếu người dân không từng sống ở
Mỹ thì cũng đang có gia đình sống bên đó, nơi những người nhiệt thành
nhất với trào lưu chính thống cải đạo sang đất nước cưu mang họ không chỉ
có nhà với hàng hiên, lá cờ Mỹ trên cột cờ và ô tô Mỹ trong nhà xe, mà còn
cả những bộ đổi nguồn để họ cắm máy hát tự động, lò nướng bánh và tủ
lạnh 110 vôn mua ở Texas hay thừa hưởng từ một người ông bay Ridge,
Brooklyn.

“Tối nay hắn ta sẽ không giết ai cả,” người thanh niên nói.

“Dù là vậy đi nữa,” Pelle nói. “Có chắc là anh không muốn tôi chờ không?

Về lại Oslo mất có nửa giờ mà một taxi khác sẽ làm anh tốn cả bộn tiền vì
nó sẽ phải đi cả một chặng đường tới đây. Để tôi tắt đồng hồ...”

“Tôi thực sự biết ơn chuyện đó, Pelle, nhưng có lẽ sẽ tốt cho cả hai ta nếu
ông không chứng kiến chuyện gì cả. Ông hiểu không?”

“Không.”

“Tốt.”

Người thanh niên xuống xe. Anh ta nhìn Pelle. Pelle nhún vai rồi chạy đi;

ông nghe tiếng sỏi lao xe dưới lốp xe khi nhìn theo thanh niên trong gương.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.