NGƯỜI CON TRAI - Trang 441

“Và ông muốn gì?”

“Địa điểm của số điện thoại lúc này.”

“Chúng tôi chỉ có thể cho ông địa điểm phỏng chừng. Và nếu điện thoại
đang không sử dụng thì mất một lúc trạm cơ sở của chúng tôi mới bắt được
tín hiệu. Chuyện đó tự động diễn ra cách giờ.”

“Giờ tôi sẽ gọi số để cô có tín hiệu.”

“Vậy chẳng phải người này không biết điện thoại của mình đang bị dò
sao?”

“Tôi đã gọi số này vài lần trong giờ qua mà đến nay vẫn chưa thấy trả lời.”

“Được. Cho tôi số, gọi đi, rồi tôi sẽ cho ông biết chúng tôi tìm được gì.”

Pelle dừng taxi trên lối đi rải sỏi vắng tanh. Bên trái ông, cảnh vật đổ dốc
về dòng sông lung linh dưới ánh trăng. Một cây cầu hẹp dẫn từ lối đi đầy
sỏi đá về lại đường chính mà họ chạy xe đến. Bên phải là đồng lúa mì đu
đưa dưới những đám mây đen chạy dọc bầu trời trông như phim âm bản
trong đêm hè êm ả.

Xa hơn dưới đường, trong cánh rừng trước mặt họ, là điểm đến: một ngôi
nhà lớn có hàng rào song sắt trắng bao quanh.

“Lẽ ra tôi phải đưa anh đến phòng cấp cứu để người ta băng bó lại cho,”

Pelle nói.

“Tôi sẽ không sao đâu,” người thanh niên nói và để một tờ tiền có mệnh giá
lớn lên tay ghế giữa hai ghế trước. “Và cảm ơn ông vì cái khăn tay.”

Pelle nhìn lên anh ta trong gương chiếu hậu. Người thanh niên đã cột khăn
tay quanh trán. Nó đẫm cả máu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.