NGƯỜI CON TRAI - Trang 484

8 tháng Mười Im ắng. Tôi đã nạp đạn khẩu súng lục. Cảm giác thật kỳ lạ
khi biết mình sắp đoạt một mạng người. Tôi cứ tự hỏi cái gì đã đưa đẩy
mình đến nước này. Tôi làm vậy vì gia đình mình? Hay vì tôi? Hay phải
chăng đó là sự cám dỗ muốn đạt được cái bố mẹ tôi đã không đạt được một
địa vị trong xã hội, cuộc sống tôi đã thấy được dọn những thằng ngu không
xứng đáng? Tôi tháo vát và can đảm - hay yếu hèn nhu nhược? Tôi có phải
là người xấu? Tôi đã tự hỏi câu này: nếu con trai ở vào hoàn cảnh của
mình, mình có muốn nó làm cái mình đã làm hay không? Và điều đó, tất
nhiên, khiến câu trả lời thật rõ ràng.

Chốc nữa thôi tôi sẽ đi Maridalen, rồi chúng ta sẽ xem khi quay về tôi có
thành một người khác không. Một kẻ giết người.

Tôi biết nghe có vẻ kỳ lạ, nhưng đôi khi tôi cầu cho ai đó tìm thấy cuốn
nhật ký này. Tôi nghĩ điều đó là bản tính con người.

Không còn gì thêm. Markus lật qua các trang để trống đến mấy trang cuối
cùng đã bị xé. Rồi cậu để lại cuốn nhật ký trên bàn gần đầu giường và rón
rén xuống cầu thang trong khi nghe giọng mẹ gọi tên mình mãi không thôi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.