NGƯỜI CON TRAI - Trang 501

tung mình và xoay tít rồi, những vũ công ba lê vàng đang làm lễ mừng suy
vong, Ngày Phán Quyết.

Simon cho xe về số không rồi để máy chạy không.

Phía dưới đường, bên ngoài nhà ông, còn một xe nữa. Một chiếc Ford
Mondeo xanh mới. Cửa kính mờ ở sau. Một chiếc giống hệt đã đậu bên
ngoài khoa Mắt tại bệnh viện. Đó có thể là sự trùng hợp tình cờ, tất nhiên,
nhưng ông biết rằng năm ngoái Sở Cảnh sát Oslo đã sắm tám chiếc Ford
Mondeo. Có cửa sổ mờ để ta không thấy cái đèn xanh nhấp nháy để trên
miếng nệm kê đầu ghế sau.

Simon chụp lấy điện thoại nằm bên ghế hành khách.

Điện thoại chưa kịp reo lần hai đã được trả lời.

“Anh cần gì?”

“Chào, Pontius. Hẳn anh rất bực vì điện thoại của tôi cứ đi suốt mà không
dừng lại cho các anh dò sóng.”

“Dừng cái trò điên loạn này ngay, Simon, tôi hứa anh sẽ không phải chịu
hậu quả.”

“Không gì cả sao?”

“Phải, nếu anh hủy ngay. Anh có chịu thỏa thuận không?”

Anh bao giờ cũng muốn thỏa thuận, Pontius. “Thôi được, tôi có một thỏa
thuận cho anh đây. Sáng mai hãy có mặt tại một nhà hàng. Thực đơn gồm
có gì?”

“Vài tên tội phạm mà bắt được chúng sẽ là niềm tự hào cho anh.”

“Cụ thể hơn đi?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.