NGƯỜI CON TRAI - Trang 503

Cuối cùng thì nó đã không còn là hiện trường nữa.

Dù sao thì cũng không phải cho một vụ án mạng.

Simon đỗ xe lại để được ngắm cảnh vịnh và hoàng hôn.

Khi trời bắt đầu tối dần, Oslo trông càng thêm giống ngọn lửa sắp tàn màu
đỏ rực và vàng hổ phách. Simon xốc cổ áo choàng lên và bật ghế ra sau.
Ông phải cố ngủ một chút. Mai sẽ là một ngày trọng đại.

Ngày trọng đại nhất của tất cả họ.

Nếu họ gặp may.

“Thử cái này xem,” Martha nói, đưa cho cậu thanh niên một áo khoác.

Anh ta có thể được xem là người mới, cô mới thấy anh ta ở đây có một lần.

Hai mươi tuổi, có lẽ vậy, nhưng nếu anh ta còn sống để thấy tuổi hai mươi
lăm thì đó đúng là người may mắn. Hay ít ra đó cũng là ý kiến chung của
mấy người kia ở quầy tiếp tân Trung tâm Ila.

“Tuyệt, nó vừa với anh quá!” Cô mỉm cười. “Hay là thử mặc với cái này?”

Cô đưa anh ta chiếc quần jean, gần như mới. Cô chợt nhận ra có người
đứng sau lưng nên quay lại. Chắc hẳn anh theo lối nhà ăn mà vào, có lẽ anh
đứng ở cửa vào phòng kho để áo quần nhìn cô được một lúc rồi cũng nên.
Bộ com lê và băng gạc quấn quanh đầu là đã đủ để nhận ra anh, nhưng
Martha thậm chí cũng không thấy mấy thứ ấy.

Thứ duy nhất cô thấy là cái nhìn khát khao, nồng nàn của anh.

Tất cả những gì cô không muốn. Tất cả những gì cô muốn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.