NGƯỜI CON TRAI - Trang 504

Lars Gilberg trở mình trong túi ngủ mới toanh. Người bán hàng ở cửa hàng
đồ leo núi đã hồ nghi nhìn tờ một ngàn krone rồi mới nhận và đưa gã cái túi
ngủ diệu kỳ.

Gilberg chớp chớp mắt. “Cậu quay lại đấy à,” gã nói. “Lạy Chúa, cậu thành
người Ấn rồi à?” Giọng gã lanh lảnh vọng lại dưới vòm cầu.

“Có lẽ vậy,” thanh niên mỉm cười ngồi xổm xuống cạnh gã. “Tôi cần một
chỗ để ngủ tối nay.”

“Cứ tự nhiên đi. Dù trông như cậu đủ sức thuê khách sạn.”

“Bọn chúng sẽ tìm ra tôi ở đấy.”

“Ở đây thì chỗ đầy ra đấy mà lại không bị theo dõi.”

“Ông cho tôi mượn ít tờ báo nhé? Tức là nếu ông đọc rồi.”

Gilberg cười tủm tỉm. “Cậu cứ mượn cái túi ngủ cũ đáng tin cậy của tôi này
-

giờ tôi dùng nó làm nệm.” Gã kéo cái túi ngủ cũ, xập xệu bẩn thỉu dưới
người ra. “Mà thế không được! Tối nay cậu lấy cái mới còn tôi ngủ trong
cái cũ. Trong cái cũ có nhiều tôi quá, hiểu tôi nói gì không?”

“Ông chắc chứ?”

“Ừ. Cái túi ngủ cũ nó nhớ tôi.”

“Cảm ơn nhiều, Lars.”

Lars Gilberg chỉ mỉm cười đáp lại.

Thế rồi khi ngả lưng xuống, gã cảm thấy một sự ấm áp dễ chịu không phải
từ túi ngủ. Nó từ bên trong gã.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.