NGƯỜI CON TRAI - Trang 52

Simon Kefas lắc đầu. “Nếu cảnh sát đầu hàng trước cám dỗ kiểu đó, luật
pháp sẽ vô dụng. Và quả thực là tôi tin pháp luật. Công lý cần phải không
phân biệt. Cô có nghi ngờ riêng ai không?”

“Không.”

“Nợ tiền ma túy?” Kari Adel hỏi.

Martha lắc đầu. “Ông ấy mà dùng thì tôi đã biết.”

“Tôi hỏi vì tôi vừa nhắn tin cho một cảnh sát đội Bài trừ Ma túy hỏi về Per
Vollan. Và anh ta trả lời...” Cô ta đang lấy điện thoại trong túi áo khoác ôm
sát thì có tiếng keng vì một viên bi rơi ra theo, chạm sàn và lăn theo hướng
Đông.

“Thỉnh thoảng có thấy ông ta nói chuyện với một tên buôn ma túy của
Nestor,”

cô ta vừa đọc to vừa đứng lên tìm viên bi. “Thấy ông ta mua một gói,
nhưng không trả tiền.” Kari Adel cất điện thoại vào túi và chụp được viên
bi trước khi nó chạm tường.

“Vậy cô hiểu sao về chuyện đó?” Simon hỏi.

“Là tòa nhà này xuôi về hướng quảng trường Alexander Kiellands. Có lẽ ở
phía đó có nhiều đất sét xanh hơn và ít granite hơn.”

Martha cười tủm tỉm.

Cô gái cao gầy nhoẻn cười. “Và rằng Vollan nợ tiền ai đó. Một gói heroin
giá ba trăm krone. Nó thậm chí không được nguyên gói, chỉ có 0,2 gam.
Hai gói một ngày...”

“Đừng nhanh vậy,” Simon ngắt lời. “Dân nghiện không được mua chịu,
đúng không?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.