NGƯỜI CON TRAI - Trang 539

“Chỉ mấy thứ tối cần thôi mà,” cô nhoẻn cười, đút đĩa CD vào máy nghe
nhạc rồi đưa điện thoại cho anh. “Em sẽ lái chặng đầu. Anh làm người đọc
bản đồ nhé?”

Anh nhìn màn hình điện thoại khi giọng hát đều đều, như máy cất lên: “Của
anh... của mình anh...”

“1.030 ki lô mét,” anh nói. “Thời gian chạy xe ước tính là mười hai giờ
năm mươi mốt phút.”

Phần Kết Những bông tuyết dường như từ một bầu trời không sắc màu, sâu
hun hút bay lên rồi bám lại thành những cái mái trên mặt đường nhựa, vỉa
hè, xe cộ và nhà cửa.

Kari, đứng trên mấy bậc thềm, đang cúi xuống thắt lại dây đôi ủng ngang
mắt cá chân nên cô có được cái nhìn đảo ngược của đường phố giữa hai
chân.

Simon nói đúng. Ta sẽ thấy mọi thứ khác đi khi đổi góc nhìn và vị trí. Có
thể bù lại cho mọi điểm mù. Phải một thời gian cô mới nhận ra điều đó.
Nhận ra rằng Simon Kefas đã đúng về rất nhiều thứ. Không phải tất cả.
Nhưng nhiều đến một mức độ thật bực mình.

Cô thẳng người lên lại.

“Chúc em một ngày tuyệt vời, em yêu,” chàng trai đứng ở cửa nói và hôn
lên môi Kari.

“Anh cũng thế nhé.”

“Chắc đánh bóng sàn thì không phù hợp với một ngày tuyệt vời đâu.
Nhưng anh sẽ cố. Khi nào em về?”

“Giờ ăn tối, trừ khi có chuyện gì.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.