NGƯỜI CON TRAI - Trang 63

Franck oác lên cười.

“Tôi nghĩ,” Einar Harnes nói với một sự điềm nhiên gượng gạo trong lúc
cất giấy tờ vào cặp, chúng ta nên dừng chuyện đó ở đây và cho tôi nói
chuyện với thân chủ để nhận chỉ dẫn.

Franck có thói quen cười toác mang tai khi nổi giận. Và giờ cơn giận đã lục
bục trong đầu như ấm nước đang sôi và hắn phải trấn tĩnh lại để không cười
hô hố lần nữa. Hắn trừng mắt nhìn cái tên được gọi là thân chủ của Harnes.
Sonny Lofthus hẳn là điên rồi. Đầu tiên anh ta hành hung lão Halden rồi
giờ đến chuyện này. Hẳn cuối cùng heroin cũng đã ăn mòNóc não anh ta.
Nhưng Sonny sẽ không được làm đảo lộn chuyện này, chuyện này quá sức
lớn. Franck hít một hơi sâu và nghe một tiếng tách tưởng tượng như ấm
nước đang sôi tự động tắt.

Vấn đề chỉ là giữ bình tĩnh từ từ. Cho vụ cai nghiện thêm chút thời gian.

Simon đang đứng trên cầu Sannerbrua nhìn xuống dòng nước trôi dưới họ
tám mét. Lúc này là sáu giờ chiều và Kari Adel vừa hỏi về quy định làm
thêm giờ tại Đội Điều tra án mạng.

“Không biết,” Simon nói. “Nói chuyện với phòng nhân sự ấy.”

“Ông thấy được gì dưới ấy không?”

Simon lắc đầu. Đằng sau tán lá trên bờ Đông con sông ông nhận ra được lối
kéo tàu theo sông thẳng xuống nhà hát mới trên vịnh Oslo. Một ông đang
ngồi trên băng ghế cho bồ câu ăn. Ông ta đã về hưu, Simon nghĩ. Đó là cái
ta làm khi về hưu. Trên bờ Tây là một khối căn hộ hiện đại có cửa sổ và
ban công nhìn ra cả sông lẫn cây cầu.

“Vậy ta làm gì ở đây?” Kari hỏi, sốt ruột đá mặt nhựa đường.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.