NGƯỜI CON TRAI - Trang 64

“Cô cần đi đâu sao?” Simon hỏi và nhìn quanh. Một chiếc xe thong thả
chạy qua, một hành khất tươi cười hỏi họ có tiền lẻ để đổi tờ hai trăm krone
không, một cặp đeo kính râm hàng hiệu thong thả đi qua, cười một chuyện
gì đó, cái vỉ nướng dùng một lần để dưới khay trên xe đẩy trẻ con. Ông yêu
Oslo những kỳ nghỉ hè khi thành phố vắng người và lại là của ông. Khi nó
lại là ngôi làng hơi già cỗi của tuổi thơ ông nơi không có nhiều sự kiện xảy
ra và chuyện gì xảy ra cũng đều mang một ý nghĩa nào đó. Một thành phố
ông hiểu được.

“Có vài người bạn mời Sam với tôi đến ăn tối.”

Bạn bè, Simon nghĩ. Ông đã từng có bạn bè. Họ thế nào rồi? Có lẽ họ cũng
đang hỏi câu đó. Ông thế nào rồi? Ông không biết mình có thể cho họ câu
trả lời thích đáng không.

Con sông không thể nào sâu quá một mét rưỡi. Ở vài chỗ có mấy tảng đá
nhô lên. Biên bản khám nghiệm tử thi có nhắc đến các tổn thương khớp với
một cú rơi từ một độ cao nhất định, điều này có thể khớp với chuyện cổ bị
gãy, tức nguyên nhân thực sự gây tử vong.

“Ta ở đây vì ta đã đi tới lui dọc sông Aker mà chỉ có chỗ này cây cầu đủ
cao và nước sông đủ cạn để ông ta va phải đá mạnh như vậy. Hơn nữa, đây
là cây cầu gần ký túc xá nhất.”

“Trung tâm phục hồi,” Kari chỉnh ông.

“Như là cô thì cô có tự sát ở đây không?”

“Không.”

“Tôi muốn nói nếu cô định tự sát.”

Kari ngừng xê dịch bàn chân. Nhìn qua lan can cầu. “Tôi nghĩ tôi thì tôi đã
chọn đâu đó cao hơn. Rủi ro sống sót quá lớn. Rủi ro cuối cùng lại phải

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.