NGƯỜI CON TRAI - Trang 72

Cô tự động gập sách lại và ngước nhìn lên ông vừa bực tức vừa hối lỗi.
Ông liếc nhan đề cuốn sách: Luật doanh nghiệp. Ông biết rằng cô biết cô
không việc gì phải cảm thấy áy náy vì nghiên cứu nó trong giờ làm việc bởi
không ai giao nhiệm vụ gì cho cô làm. Đó là chuyện bình thường đội Điều
tra án mạng; không có án mạng tương đương với không có việc. Nên
Simon dựa trên chuyện cô đỏ mặt mà kết luận là cô biết cuối cùng rồi tấm
bằng luật cũng sẽ đưa cô đi khỏi ban nên cảm thấy chuyện đó như sự phản
bội. Và chọc giận, vì dù cô đã tự thuyết phục rằng làm việc riêng như vậy
hẳn là điều chấp nhận được, phản ứng theo bản năng của cô khi ông xuất
hiện vẫn là gấp sách lại.

“Cuối tuần này Sam lướt sóng ở Vestlandet. Tôi nghĩ tôi nên đọc ở đây hơn
là ở nhà.”

Simon gật. “Việc cảnh sát cũng chán. Dù là đội Điều tra án mạng.”

Cô nhìn ông.

Ông nhún vai. “Nhất là ở Đội Điều tra án mạng.”

“Vậy sao ông lại thành điều tra viên án mạng?”

Cô đã vung chân hất giày đi và kéo chân trần lên mép ghế. Như thể cô
mong một câu trả lời dài hơn, Simon cho là thế. Có lẽ cô là típ người thích
bầu bạn với ai cũng được, hơn là ở một mình, thường thà ngồi trong văn
phòng, không gian mở hầu như chẳng còn ai để biết đâu sẽ có bạn hơn là
trong phòng khách nhà mình, nơi người ta chắc chắn sẽ được bình yên tĩnh
lặng.

“Có lẽ cô sẽ không tin đâu, nhưng đó là hành vi phản kháng,” ông nói, ngồi
vắt vẻo bên mép bàn. “Cha tôi là thợ làm đồng hồ và muốn tôi tiếp nối
nghề của ông. Tôi không muốn làm bản sao tệ hại của cha tôi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.