NGƯỜI ĐÀN BÀ ĐÁNG NGỜ - Trang 31

Chương Năm

Chiếc xe của Drake dừng lại trước chung cư Parkhurst. Nhà thám tử nói:
- Perry, tôi không thấy người nào cả. Không có ai trên vỉa hè, trong xe

cũng không.

- Nào ta lên thôi… Cố chộp lấy tên đứng rình ở hành lang căn hộ của cô

ta.

- Nhưng nếu là một sĩ quan cảnh sát thì anh gặp lôi thôi đấy.
- Thì đã sao nào? Hẳn chỉ việc xuất trình tấm thẻ ra. Còn nếu không phải

cảnh sát thì hắn phải giải thích lý do đứng ở đó. Đi nào, Paul!

Nhưng khi hai người lên tới lầu 9, hành lang vắng tanh. Trước khi đến cửa

căn hộ 907, Mason nắm tay Drake giữ lại và nói nhỏ:

- Trong lúc này đừng có nói hớ về chuyện thừa kế. Cần chờ tới khi rõ ràng

đã. Tôi đến đây chỉ là nhằm ngăn chặn không cho người ta buộc tội cô khách
hàng về một hành động phạm pháp mà cô ta không gây ra thôi.

Đến trước cửa, Mason ấn vào một cái nút xà cừ, từ bên trong vọng ra

tiếng chuông ngân nga. Một phút im lặng, sau đó cửa vẫn không mở. Luật sư
nhấn chuông lần nữa rồi đấm mạnh vào cửa. Ông kêu lên:

- Cô ta không thể đi đâu được!
Bất chợt Drake thì thầm:
- Tôi nghe có tiếng động. Hình như người ta kéo lê một vật gì.
Mason áp tai vào cánh cửa và vẫn tiếp tục đập.
Bên trong căn hộ một vật gì nặng rơi xuống làm rung chuyển cả sàn và có

tiếng một phụ nữ kêu thét lên rồi đột ngột im bặt như bị bàn tay nào bịt chặt
miệng.

Luật sư xô cả người hích mạnh vai vào cánh cửa. Ổ khóa không chịu nỗi

nhưng được sợi dây xích an toàn giữ lại nên cửa chỉ hé mở có vài centimét và
trong căn hộ có tiếng cánh cửa đập mạnh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.