CHƯƠNG 17
Ông Chánh án Caldwell kết thúc lời mở đầu bằng cách nói thêm:
— Cuối cùng thì tòa quyết định không chấp nhận lời phản đối của bên
bào chữa, tòa chỉ làm việc này sau khi đã cân nhắc thận trọng vì các bằng
chứng rất là nặng nề. Song, sẽ trái với tinh thần luật pháp nếu người ta dùng
luật pháp để trốn tránh sự trừng phạt dành cho một tội ác. Nhưng vì còn có
nhiều ý kiến khác nhau, vụ án này có thể được đưa ra trước tòa thượng
thẩm. Do đó, chúng tôi muốn rằng những lợi ích của bị cáo không bị tổn
thương, đấy là tại sao tòa quyết định không chấp nhận lời phản đối của bên
bào chữa.
Ông Phó Chưởng lý Roger Farris nói ngắn gọn vài lời, tiếp theo là lần
lượt các nhân chứng, bắt đầu là lời khai của bác sĩ pháp y. Ông này nói
rằng, sau khi khám nghiệm tử thi, ông đã đi đến kết luận đây là một vụ giết
người chứ không phải là một tai nạn chết người do xe hơi gây ra.
Mason tuyên bố là không có câu hỏi gì đặt ra đối với người làm chứng.
Một khẩu súng cỡ nòng 22 được đưa ra, số súng đã được tìm thấy và
khẩu súng cũng đã được xác nhận là đã bán cho bị cáo.
Một lần nữa, Mason cũng không đưa ra câu hỏi nào.
Roger Farris mời tiếp một chuyên gia về súng đạn, người này đã xác
nhận rằng đầu đạn gây nên cái chết đã được bắn đi từ khẩu súng vừa được
công nhận là tang vật.
Đến lúc này Mason vẫn không hỏi câu nào khiến ông Chánh án Caldwell
phải chau mày hỏi ông:
— Có phải bên biện hộ quyết định không chấp nhận mọi sự can thiệp vì
tòa đã không chấp nhận lời phản đối của họ không? Nếu như vậy thì tòa xin
nhắc ông Mason là ông tới đây để thực hiện sự bảo vệ cho bị cáo, và nếu
ông không làm công việc ấy, một người biện hộ khác có thể được chỉ định
chức vụ.