NGƯỜI ĐÀN BÀ ĐÁNG SỢ - Trang 129

ngơ tốt” chứ?

Boles nhìn Mason với một vẻ quá đỗi kinh ngạc.
— Ông nghĩ rằng tôi đã nói như vậy?
— Ông không nói chứ?
— Trời! Không! - Boles kêu lên. - Xin đừng có lố bịch như thế, ông

Mason. Tại sao, nhân danh chúa trời, tôi lại có thể nói một chuyện như vậy
được. Hãy xem, ông Guthrie Balfour đã đi đến Mêhicô vào lúc ấy. Tôi đã
đưa ông ta tới ga xe lửa.

— Còn máy bay của công ty Balfour thì sao? Người ta có thể dùng máy

bay để đuổi kịp xe lửa ở Phoénix chăng?

— Ở Phoénix hay ở Tucsen, phải... nhưng đấy là vào thời gian trước.

Một trong những người làm việc của công ty đã mượn máy bay vì có công
việc khẩn cấp, rồi để nó ở đấy để đi tiếp theo con đường vận chuyển hàng
hóa về phía tây. Tôi không nhớ chính xác những chi tiết, nhưng nếu ông
cần, tôi có thể xem lại sổ sách của công ty, ông Mason. Tôi chắc chắn là sẽ
khẳng định những lời mình nói.

— Tôi cũng không nghi ngờ gì về điều đó, - Mason nói giọng khô khan.
Yên lặng chừng một lát, rồi người luật sư lại hỏi:
— Ông có đến khách sạn “Nghỉ ngơi tốt” trong đêm 19, rạng ngày 20,

tháng chín không?

Boles lắc đầu.
— Cũng xin đừng nói những chuyện nhảm nhí như vậy! Không một ai

biết được chiếc xe hơi bị bỏ trước khách sạn ấy cho đến khi, tôi nghĩ như
thế, cảnh sát tìm thấy dấu vết của nó nhờ vào chiếc chìa khóa xe. Nhưng đó
là phần việc của những người điều tra mà ông phải hỏi để có những tin tức
về điểm này.

— Ông trông thấy Guthrie Balfour lần cuối là vào lúc nào?
— Khi chiếc xe lửa rời khỏi ga Arcade.
— Sau đó ông không gặp ông ta lần nào nữa?
— Không.
— Cả tin tức của ông ta?
— Có. Ông ta đã gọi điện cho tôi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.