NGƯỜI ĐÀN BÀ ĐÁNG SỢ - Trang 85

luận tội.

— Cái gì đã làm cho ông nghĩ rằng tôi có biết một vài chuyện nào đấy?
— Khi một người làm chứng chạy trốn, tôi muốn tìm ra người ấy và do

đâu mà họ chạy trốn.

— Được, rất tốt. Tôi sẽ làm cho ông rõ câu chuyện. Ted Balfour đã giết

chết người ấy, rồi anh ta cố gắng là cho mọi người tưởng rằng đó là một vụ
tai nạn ô tô.

— Tại sao bà lại nghĩ như vậy?
— Vì Ted đang ở trong tình trạng lo lắng. Anh ta chỉ có phụ cấp hàng

tháng và không thể có nhiều hơn. Thế là muốn có nhiều tiền, anh ta đã đi
đánh bạc, đánh lớn và anh ta đã bị thua to. Anh ta không có gì để trả nợ,
nhưng người cho vay thì lại tốt. Ông có biết không, người ta chịu cho anh
ấy nợ, nhưng nếu ông chú và ông bác biết rằng anh ta đánh bạc, Ted sẽ mất
quyền thừa kế... hoặc ít nhất là anh ta đã nghĩ như vậy. Riêng tôi thì tôi cho
rằng chính anh ta nghĩ thế. Tôi biết là chú, bác anh ấy chỉ nói như vậy để
anh ta sợ thôi chứ không khi nào là truất quyền thừa kế của anh ta.

— Xin bà tiếp tục, - Mason nói, - tôi đoán rằng Ted đã chạy đến tìm bà.
— Vâng, đúng như vậy.
— Anh ta đã nói với bà như thế nào?
— Anh ta nói mình cần 20.000 đôla và nếu không có đủ số tiền ấy thì là

điều kinh khủng cho anh. Anh ta đã đưa cho tôi xem một bức thư về vấn đề
này.

— Một bức thư của ai?
— Bức thư không có chữ ký, nhưng Ted đã biết ai là người “gửi nó” cho

anh. Người ta nói với anh ta là không thích những người trả nợ chậm trễ, và
nếu như anh ta không trả tiền ngay thì người ta sẽ cử một người đòi nợ thuê
đến gặp.

— 20.000 đôla, đó là số tiền lớn.
— Không bao giờ Ted dám mơ đến một số tiền lớn đến như vậy nếu họ

không kích thích anh ta, ông hiểu chứ?

— Và bà đã cho anh ta vay số tiền ấy?
— Không. Bây giờ thì tôi lấy làm tiếc. Lúc ấy tôi cho rằng Ted cần một

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.