NGƯỜI ĐÀN BÀ ĐANG YÊU - Trang 154

CHƯƠNG

9

BỤI THAN

T

ừ trường học về nhà vào buổi chiều, hai cô gái nhà Brangwen băng qua

những con dốc ven đồi, trồi lên hụp xuống giữa những túp lều tranh nên thơ
của Willey Green cho đến khi cả hai tiến đến gần giao lộ vắt qua đường ray
xe lửa. Cả hai nhìn thấy cửa chắn đã hạ xuống, bởi con tàu chở than đang
mỗi lúc một đến gần. Từ đây cả hai có thể nghe thấy tiếng đầu máy xe lửa
đang phì phò nhả khói trong lúc ì ạch lặc lè bò trên đường ray. Một người
đàn ông cụt một chân đứng trong chòi canh đóng ven đường quét mắt ra
ngoài, hệt như một con cua giấu mình trong một chiếc vỏ ốc mượn hồn
rướn mắt nhìn ra thế giới bên ngoài.

Trong lúc hai cô gái đứng chờ, Gerald Crich cưỡi trên lưng một chú ngựa

giống Ả-rập màu nâu đỏ lóc cóc chạy đến. Anh điều khiển chú ngựa khá
thành thục, nhẹ nhàng, hài lòng với sinh vật mảnh khảnh đang run rẩy dưới
hai đầu gối mình. Một chàng điển trai, gây ấn tượng mạnh mẽ, ít nhất trong
mắt Gerald, vẫn ngồi yên trên lưng chú ngựa có bộ lông màu nâu đỏ mảnh
khảnh, với chiếc đuôi lượt thượt vắt vẻo trong khoảng không giữa hai vó
sau. Anh chào hai cô gái, rồi ghìm cương dừng trước cửa chắn giao lộ chờ
đợi, đôi mắt anh nhìn dọc đường ray hướng về phía con tàu đang lặc lè đến
từ ngoài xa. Phớt lờ, nụ cười có phần mỉa mai trên khuôn mặt đẹp như
tranh vẽ của anh, Gudrun vẫn thích được nhìn ngắm Gerald. Một chàng trai
khỏe mạnh, rắn rỏi, khuôn mặt với làn da rám nắng, hàng ria mép không
được tỉa tót chỉn chu và đôi mắt xanh biếc của anh sáng long lanh khi
Gerald nhìn ra phía ngoài xa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.