NGƯỜI ĐÀN BÀ ĐANG YÊU - Trang 330

Winifred đứng sang một bên, Gudrun được giới thiệu với nữ gia sư.
“Cô có một ngày đẹp trời để dạo chơi.” Nữ gia sư hồ hởi, rạng rỡ.
“Tốt,” Gudrun đáp.
Winifred vẫn đứng quan sát từ xa. Trông con bé khá thích thú, nhưng hơi

thiếu tự tin. Con bé đã gặp gỡ khá nhiều người mới và rất ít trong số họ
thực sự thích hợp với nó. Kể cả nữ gia sư cũng thế, con bé chỉ đơn thuần
kiên nhẫn chịu đựng cô ta, dễ dàng và bình thản, chấp nhận chút quyền uy
bé nhỏ của cô ta xen lẫn đôi chút kinh miệt, ra vẻ phục tùng mệnh lệnh theo
kiểu ngạo mạn của trẻ con, dửng dưng và thờ ơ.

“Thế nào, Winifred,” ông bố lên tiếng, “con không vui khi gặp cô

Brangwen à? Cô ấy tạo ra chim muông, những tác phẩm mỹ thuật từ gỗ và
đất sét, đến nỗi nhiều người ở London từng viết báo ca ngợi tài năng của cô
ấy lên tận mây xanh đấy.”

Winifred khẽ mỉm cười.
“Ai nói với bố thế?” Con bé hỏi.
“Ai nói với bố? Hermione nói, cả Rupert Birkin nữa.”
“Thế chị có quen họ không?” Winifred quay sang Gudrun, đầy thách

thức và hỏi.

“Có,” Gudrun trả lời.
Winifred khẽ điều chỉnh lại bản thân chút đỉnh. Con bé những tưởng đã

chấp nhận Gudrun như một người hầu, giờ đây nó lại nhìn thấy ở cô như
một người bạn, một tình bằng hữu mà cả hai đều mong muốn được gặp
mặt. Con bé thấy vui. Quanh nó từng có cả đám thuộc hạ thấp kém, những
kẻ mà nó đã tỏ thái độ vui vẻ chịu đựng đến hoàn hảo.

Gudrun khá lặng lẽ. Cô không bao giờ xem trọng những chuyện như thế

này. Một cơ hội mới sẽ thụ hút cô. Tuy nhiên, Winifred là một đứa trẻ đặc
biệt, con bé sẽ không bao giờ trói buộc chính bản thân mình, Gudrun thích
điều ấy ở con bé và cô lấy làm ngạc nhiên về nó. Những lần gặp gỡ đầu tiên
trôi qua trong vụng về lúng túng xen lẫn đôi chút bẽ bàng. Không một ai, cả
Winifred lẫn cô giáo mới của nó tỏ thái độ xã giao lịch thiệp duyên dáng
thường thấy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.