quá trình diễn giải nỗi khát khao cháy bỏng trong anh? Nếu đúng như thế,
nó sẽ diễn ra như thế nào khi mà anh luôn lải nhải về những đáp ứng đậm
mùi xác thịt? Có vẻ không đúng với vế thứ hai.
Đột nhiên anh phát hiện ra mình đang phải đối diện với một tình huống,
một tình huống đơn giản theo kiểu: Giản đơn đến chết người. Một mặt, anh
biết mình không hề muốn những trải nghiệm đậm mùi xác thịt - những trải
nghiệm mạnh bạo hơn, sâu kín hơn, tăm tối hơn những trải nghiệm mà một
cuộc sống bình thường có thể mang lại. Anh nhớ lại những vật thần của
người châu Phi mà mình đã nhìn thấy ở nhà Halliday. Hình ảnh về bức
tượng cao chừng nửa mét lởn vởn trong anh, một bức tượng bằng gỗ mun,
bóng loáng và chạm trổ hết sức tinh tế, một bức tượng hình một người đàn
bà mảnh mai, tuyệt đẹp có xuất xứ từ Tầy Phi, với mái tóc bới cao, hệt như
một nửa trái dưa úp trên đầu. Anh nhớ lại những chi tiết sống động về bức
tượng người đàn bà châu Phi ấy, như một điều hết mực gần gũi với linh hồn
anh. Cơ thể của người đàn bà cao ráo, hết sức tao nhã, khuôn mặt được đẽo
gọt bé xíu hệt như mặt của một con bọ, những chuỗi dây nặng trịch quấn
quanh cổ. Anh nhớ rất rõ nét thanh lịch và tao nhã đến kinh ngạc toát ra từ
người đàn bà ấy, cả khuôn mặt bé xíu, thon gọn của bà ta, cơ thể tao nhã,
dài khác thường ấy, được gắn trên đôi chân xấu xí, ngắn cũn, với cặp mông
ngồn ngộn, nom thật nặng nề và kinh ngạc dưới vòng eo thon gọn mảnh
mai của bà ta. Người đàn bà ấy biết rõ những gì anh không hề biết. Bà có
cả ngàn năm kinh nghiệm trong chuyện xác thịt thuần túy, cả ngàn năm
kiến thức thực tế ẩn chứa trong con người bà. Hàng ngằn năm hẳn đã trôi
qua kể từ sau cái ngày chủng tộc của bà ta đến bờ tuyệt chủng, đầy bí ẩn,
cũng kể từ khi mối quan hệ giữa những giác quan và nhận thức đã được lên
tiếng bị phá vỡ, để lại toàn bộ trải nghiệm ẩn sau hình hài đậm mùi xác thịt
bí ẩn. Hàng ngàn năm trước, có lẽ những điều sẽ xảy ra trong bản thân anh
hẳn cũng đã diễn ra trong chính những con người đến từ Phi châu ấy, lòng
tốt, niềm thiêng liêng, khát vọng về sáng tạo và niềm hạnh phúc hẳn đã
biến mất, để lại nỗi thôi thúc đơn độc về tri thức trong một chừng mực nào
đấy, những kiến thức tiếp diễn giản đơn thông qua những cảm xúc, tri thức
bị ngăn chặn và kết thúc trong những cảm xúc, những kiến thức bí ẩn về