NGƯỜI ĐÀN BÀ ĐANG YÊU - Trang 369

Bỗng nhiên Gudrun đột ngột thay đổi chính kiến. Cô hoàn toàn kết thúc

nguồn sinh lực trong mình, cô khiến mọi chuyện trở nên khó chịu và dứt
khoát. Thực tế, ngay cả nếu những gì Gudrun đã nói, về Birkin, cùng những
điều khác là chính xác. Nhưng Gudrun sẽ lôi tuột hai nguyên tắc ẩn chứa
trong con người anh ra ngoài và gạch xóa anh như thể đang gạch xóa một
khoản nợ nần đã được giải quyết ổn thỏa. Anh, giống như sự kiện đã được
kết luận, một món đồ đã được trả giá, đã được định giá. Và đấy chỉ là một
lời nói dối. Những lời cuối cùng của Gudrun ấy, kết liễu con người và vạn
vật chỉ bằng một lời nói, nó giống như một lời dối trá. Ursula bắt đầu trỗi
dậy, dứt khỏi cô em gái.

Một ngày, khi cả hai đang thơ thẩn trên lối mòn quanh làng, cả hai nhìn

thấy một con chim két cổ đỏ đậu trên một cành cây, rít lên những tràng inh
ỏi. Hai chị em tiến gần đến chú chim. Một nụ cười mỉa mai hiện lên trên
khuôn mặt Gudrun.

“Nó có nghĩ mình quan trọng không nhỉ? “Gudrun mỉm cười hỏi.
“Không á!” Ursula kêu lên, một nụ cười mỉa mai thoáng qua trên môi cô.

“Chẳng phải trông nó như Lloyd George bé bỏng trong thế giới này sao!”

“Phải không! Lloyd George bé bỏng trong thế giới này! Thì đấy là chúng

mà lại.” Gudrun reo lên, phấn khích. Những ngày sau đấy, Ursula đều bắt
gặp những chú chim to lớn, ríu rít inh ỏi đến khó chịu, hệt như đám chính
trị gia béo tốt, lùn tịt đang rướn cổ cao giọng từ trên bục diễn thuyết, những
kẻ nhỏ bé sẽ khiến mọi người phải lắng nghe chúng bằng bất cứ giá nào.

Nhưng nỗi sợ hãi mơ hồ vẫn xuất hiện. Dăm ba chú chim cổ vàng đột

nhiên bay vụt trước mặt cô, dọc con đường. Trông chúng mới kỳ lạ, dữ dội
làm sao, hệt như những búi lông vàng khè vút bay trên không trung, đầy
mục đích và bí ẩn, đến nỗi cô phải tự nhủ mình: “Rốt cuộc, thật trơ trẽn khi
gọi chúng là Lloyd Georges bé bỏng. Với chúng ta, chúng hoàn toàn là loài
vô danh tiểu tốt, một ẩn số. Thật trơ trẽn khi nhìn nhận chúng như giống
người. Chúng thuộc về thế giới khác. Cái giả thuyết nhân dạng ấy thật ngớ
ngẩn! Gudrun thật trơ tráo, hỗn xược, khi luôn áp dụng nó để làm thước đo
đánh giá mọi thứ, biến mọi thứ thành những tiêu chuẩn của con người.
Rupert đã đúng, loài người đang khoan đào, xoi mói, sơn màu vũ trụ này

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.