NGƯỜI ĐÀN BÀ ĐANG YÊU - Trang 372

CHƯƠNG

20

ĐẤU SĨ

Sau lần cầu hôn thất bại ấy, Birkin thẫn thờ rời khỏi Beldover, đầu óc anh

quay cuồng trong cơn giận dữ. Anh có cảm giác mình như một thằng ngốc,
đại ngốc, rằng những gì vừa xảy ra giống như một vở hài kịch vĩ đại.
Nhưng nó không khiến anh phải bận lòng, dẫu mảy may. Chỉ là anh đang
hết sức giận dữ, hết sức mỉa mai bởi Ursula cứ khăng khăng với cái kiểu
suy nghĩ cũ rích: “Sao hai người lại muốn ức hiếp em đến thế?”, với quan
điểm nhìn nhận trừu tượng đầy láo xược của cô.

Anh bước thẳng về Shortlands. Ở đây anh bắt gặp Gerald đang đứng

quay lưng về phía lò sưởi, trong thư phòng, bất động và trống rỗng. Anh đã
hoàn thành mọi công việc muốn làm, giờ đây chẳng còn gì để làm nữa. Anh
có thể lên xe, ra ngoài, chạy về phía thị trấn. Nhưng anh lại không muốn
lên xe ra ngoài, anh không muốn đi thị trấn, anh chỉ muốn ngồi yên, bất
động, nhấm nháp cảm giác đau đớn trong tính tại, hệt như một cỗ máy
không còn năng lượng.

Quả là điều cay đắng với Gerlad, kẻ không bao giờ biết đến mùi vị của

buồn tẻ, một người luôn cuốn từ hoạt động này đến hoạt động khác, không
bao giờ thất bại. Giờ đây lại nếm trải cảm giác mọi thứ đang từ từ ngưng
đọng trong mình. Anh không muốn làm bất cứ điều gì đã lên kế hoạch từ
trước. Có điều gì đấy đã tắt ngấm, đã lụi tàn trong anh đang khước từ đáp
ứng lại bất cứ lời đề nghị nào. Anh xua khỏi tâm trí, bất kể là gì có thể, để
đắm mình trong cảm giác đau đớn của hư vô, xoa dịu cảm giác căng thẳng
trong trống rỗng. Chỉ còn lại ba thứ, ba thứ khiến anh thức tỉnh, khiến anh

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.