NGƯỜI ĐÀN BÀ ĐANG YÊU - Trang 627

“Đúng thế, rất chính xác.” Nhà điêu khắc hưởng ứng. “Những gì mà một

con người sáng tạo ra, chỉ như hơi thở của chính họ. Những gì người ta
sáng tạo ra trong cuộc đời mình chỉ là những thứ nhỏ bé, không đáng giá là
bao đối với sự quân tâm của những kẻ ngoài cuộc.”

Thật kinh ngạc khi Gudrun lại có thể tìm thấy cảm giác hoan hỉ và tự do

trong mối quan hệ với Loerke. Cô có cảm giác như mối quan hệ ấy đã được
thiết lập từ ngàn xưa và kéo dài mãi mãi. Tất nhiên với Gerald đấy chỉ là
chuyện nhỏ. Tình yêu chỉ là một trong những thứ thuộc về cõi trần gian thế
tục trong cuộc đời cô, ngoại trừ chuyện cô là một nghệ sĩ thực thụ. Tâm trí
cô liên tưởng đến nữ hoàng Cleopatra…. Chắc hẳn Cleopatra cũng là một
nghệ sĩ; bà ta đã gặt hái những thứ cần thiết từ một con người, bà ta đã thu
hoạch cảm xúc sau cùng và quảng đi những vỏ bao xơ xác; cả Mary Stuart
và Rachel vĩ đại, thổn thức với những người tình của mình sau nhà hát, đấy
chính là những nghệ sĩ công khai tình yêu. Sau tất cả, chỉ người tình chứ
không phải là nguyên liệu giúp truyền tải những kiến thức tinh tế ấy, đối
với những tác phẩm nghệ thuật mang đậm tính nữ, những tác phẩm nghệ
thuật xuất phát từ những kiến thức hoàn hảo, thuần khiết trong sự hiểu biết
xuất phát từ các giác quan.

Một buổi tối Gerald tranh cãi với Loerke về nước Ý và Tripoli . Người

Anh luôn rơi vào trạng thái dễ kích động, khá kỳ lạ, còn người Đức lại tỏ ra
phấn khích. Một cuộc đấu trí bằng ngôn từ, thực chất là một cuộc xung đột
về mặt tinh thần giữa hai người đàn ông. Suốt cuộc tranh luận, lúc nào
Gudrun cũng nhìn thấy thái độ khinh miệt đậm chất Anh của Gerald dành
cho gã đàn ông ngoại quốc đối diện. Mặc dù Gerald đang run rẩy, đôi mcắt
anh lóe sáng, khuôn mặt anh đỏ gay, thế nhưng trong lý lẽ của mình, luôn
chứa đựng thái độ lỗ mãng và cộc cằn, vẻ khinh bỉ miệt thị đầy ác ý luôn lộ
rõ trong bộ dạng của anh, khiến bầu máu nóng trong Gudrun sôi lên, cô vụt
nổi giận và Loerke trở nên ai oán, bị hạ nhục. Những lời khẳng định đầy
quả quyết của Gerald như những nhát búa giáng xuống, bất cứ điều gì
người Đức thốt ra chỉ là thứ rác rưởi ti tiện đáng khinh bỉ.

Cuối cùng Loerke quay sang Gudrun, phất tay tỏ vẻ bất lực xen lẫn mỉa

mai, kèm theo một cái nhún vai đầy thờ ơ, hết sức mủi lòng, điệu bộ hệt

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.