NGƯỜI ĐÀN BÀ TRONG CỒN CÁT - Trang 128

khác hơn một vật gần như trong suốt, và khi anh nhấm nháp chén trà trong
phòng khách, anh sẽ cầm nó lên, đưa ra trước đèn và vui vẻ kể lại lai lịch
của nó.

Và giờ đây, anh tuyệt nhiên không có chút ý định nào kết tội người thiếu

phụ ấy. Anh có thể cả quyết rằng nếu chị không hẳn là một phụ nữ quý phái
thì chị cũng không phải là một con điếm. Nếu chị cần sự trợ cấp nào sau
này anh sẽ vui lòng cam đoan làm điều đó... chị muốn bao nhiêu cũng được.
Chị là một sinh vật ngu xuẩn mà giá trị duy nhất là bám riết lấy tấm vé khứ
hồi... như anh vậy. Song ngay cả khi có tấm vé khứ hồi, nếu điểm khởi hành
khác nhau thì chỗ đến lẽ cố nhiên là cũng khác nhau nữa. Sự thực, không có
gì đặc biệt lạ lùng, nên tấm vé trở về của anh lại là tấm vé ra đi của chị.

Giả dụ như ngay cả lúc này, chị đã phạm phải một lầm lỗi... cuối cùng,

một lầm lỗi vẫn là một lầm lỗi. Đừng nhìn xuống. Không nên nhìn xuống.

Một nhà leo núi, một người lau cửa sổ trên một tòa nhà cao tầng, một

chuyên viên điện trên đỉnh tháp vô tuyến truyền hình, một nghệ sĩ đu dây
của một gánh xiếc, một người thợ nạo ống khói của một nhà máy - lúc toi
mạng chính là lúc anh ta nhìn xuống.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.