NGƯỜI ĐÀN BÀ TRONG CỒN CÁT - Trang 144

nom như thể nàng sắp òa khóc đến nơi. Nàng bảo rằng rõ ràng vị trí của
ngôi nhà đã thay đổi, nó đã bị chuyển dịch do áp lực thường xuyên của cát.
Hoặc giả chính cái hố này bị chuyển dịch cũng nên. Nàng còn nói dãy
chuồng gà và hài cốt của chồng con nàng rất có thể đã bị vùi dưới bức
tường cát mỏng, ngăn cách nhà nàng với các nhà hàng xóm láng giềng, và
có lẽ chúng đã chuyển dịch vào trong vườn của hàng xóm rồi. Về mặt lý
thuyết mà nói thì điều đó có thể lắm, hẳn thế. Những biểu hiện chán nản và
đau khổ trên khuôn mặt nàng đã chứng tỏ hiển nhiên rằng nàng không hề có
ý định nói dối, nhưng nàng cũng không hề có ý định nói với anh ngay từ
những ngày đầu.

Nói cho cùng, những di vật đó cũng chẳng hơn gì một lời xin lỗi. Anh

đã không còn đủ sức để nổi giận nữa. Và rồi anh quyết định thôi không tìm
hiểu xem người nào phải chịu ơn người nào nữa. Chắc rằng nàng sẽ hiểu ra
điều đó, anh nghĩ, nhưng...

Cái gì thế nhỉ? Anh ngã chúi đầu xuống đất. Sự việc xảy ra nhanh đến

nỗi anh không hiểu kịp tình hình. Bỗng nhiên làng xóm như từ đâu hiện ra
trước mắt anh. Anh bước thẳng đến mũi đất cát kề ngay cạnh làng. Tức
khắc toàn thể cảnh vật mờ ra trước mắt anh, và anh nhận thấy mình đang ở
ngay giữa làng. Trước khi anh kịp trấn tĩnh, thì một tiếng sủa thù địch từ
một hàng rào cây gần đây vang lên, một con chó, rồi một con khác lao tới.
Trong đêm tối, một vòng tròn gồm những chiếc nanh trắng nhởn áp sát bên
anh. Anh bèn rút phăng sợi dây thừng buộc chiếc kéo vừa quật túi bụi vừa
co chân chạy. Không còn sự lựa chọn nào khác. Chỉ có mỗi cách duy nhất là
nhằm thẳng cổng làng mà chạy tới.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.