NGƯỜI ĐÀN BÀ TRONG CỒN CÁT - Trang 155

- Chà, rủi quá. Anh đã tính gửi biếu em một chiếc đài phát thanh, nếu

anh trốn thoát được.

- Một chiếc đài phát thanh à?

- Anh đã nghĩ tới việc này từ lâu rồi.

- Ồ, không... anh không phải làm thế... - Người thiếu phụ đỏ mặt nói,

như thể chị muốn xin lỗi.

- Nếu em chịu khó làm thêm việc, tự em có thể mua được cái máy ấy.

Và nếu em mua nó theo kiểu trả góp thì tiền đóng đợt đầu cũng đã tạm đủ...

- Phải... đúng đấy. Nếu mua máy theo lối trả góp thì em có thể mua nổi...

- Khi nào nước nóng, em sẽ kỳ lưng giúp anh nhé?

Anh bỗng cảm thấy lòng buồn da diết. Hai người có thể cùng xoa dịu vết

thương cho nhau. Nhưng cho dù họ cố xoa dịu đến bao lâu chăng nữa, thì
những vết thương đó sẽ chẳng bao giờ lành lại được, để rồi cuối cùng họ sẽ
bị mòn mỏi đi.

- Anh không hiểu. Nhưng thiết nghĩ cuộc đời là một cái gì mà con người

không thể hiểu được. Kể ra cũng có nhiều loại cuộc đời, và đôi khi nhìn
sườn đồi bên kia lại thấy xanh tươi hơn bên này. Đối với anh, cái khó nhất
là không hiểu một lối sống như vậy rồi sẽ đưa ta tới đâu. Song có lẽ em sẽ
chẳng bao giờ biết được, dầu cho em sống theo lối sống nào đi nữa. Không
rõ cớ sao, anh không thể không cảm thấy rằng, nếu có chút việc gì đó để
làm có lẽ hay hơn.

- Em tắm cho anh nhé?

Nàng nói như để khích lệ anh. Giọng nói ấy vừa êm ái dịu dàng, vừa dễ

mủi lòng. Anh thong thả cởi khuy áo và quần ra. Cả người anh như bị phủ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.