NGƯỜI ĐÀN BÀ TRONG CỒN CÁT - Trang 165

cảm giác kiệt quệ, dâng lên trong cơ thể anh tựa như khói.

Có tiếng quạ kêu. Sực nhớ đến cái bẫy, anh quyết định đi vòng ra sau

nhà xem xét cái bẫy “Hy vọng”. Không có gì chứng tỏ sự thành công,
nhưng cũng còn tốt hơn cuốn tạp chí hài hước.

Miếng mồi vẫn còn nguyên như khi anh đặt bẫy. Mùi cá thối xộc vào

mũi anh. Kể từ hôm đặt cái bẫy “Hy vọng” đến nay đã hai tuần trôi qua,
chưa có gì xảy ra. Có thể vì một lý do gì đó chăng?

Anh đã quá tin tưởng vào cấu tạo của cái bẫy. Chỉ cần con quạ mổ vào

miếng mồi, là nó bị sa bẫy liền. Anh hoàn toàn bơ vơ lạc lõng vì ở chỗ đặt
bẫy đầu tiên, bầy quạ vẫn không thèm để ý tới miếng mồi.

Có thể có một cái gì đó khiến chúng không hài lòng về “Hy vọng”

chăng? Song nhìn từ góc nào cũng vậy, anh vẫn không thấy cái bẫy có gì
khả nghi. Giống quạ vốn thận trọng khác thường, bởi vì chúng hay tìm bới
thức ăn, mà con nguời lại không cho phép chúng lảng vảng ở nơi mình sinh
sống. Bởi vậy, vấn đề bây giờ là xem ai là kẻ kiên nhẫn hơn cả... cho đến
khi cả người lẫn quạ đều quen thuộc hoàn toàn với con cá thối trong lỗ.
Tính kiên nhẫn tự nó không nhất thiết là sự thất bại. Mà đúng hơn, sự thất
bại thực sự bắt đầu khi sự kiên nhẫn bị coi như bại cuộc. Anh đã đặt cho bộ
máy kỳ cục này cái tên “Hy vọng” chính vì trong tầm trí anh đã sẵn có ý
niệm này. Mũi Hảo Vọng không phải là Gibraltar [2] mà là Cape Town [3].

Anh chậm rãi lê bước vào nhà. Lại đến giờ đi ngủ rồi.

Chú thích:

[1] Số Pi (π): có giá trị 3,1416...

[2] Gibraltar: Thuộc địa của Anh, nằm tại eo biển giữa Tây Ban Nha và

châu Phi, nối liền Đại Tây Dương và Địa Trung Hải.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.