NGƯỜI ĐÀN BÀ TRONG CỒN CÁT - Trang 170

biếm họa kia chẳng hạn. Quanh đây chẳng có một ai quan tâm đến việc anh
đã cười một cách ngu xuẩn hay không. Cổ họng anh nghẹn lại, và anh bắt
đầu thì thầm một cách rời rạc.

- Ừ, phải... Đúng đây, tất nhiên. Thực ra đấy là chuyện của thiên hạ...

Rồi sau đó những lời nói mà anh không hề mong đợi tự thốt ra trên môi

anh.

- Đợi dịp nào đó chúng ta sẽ mua một chậu cây cảnh nhé? - Chính anh

cũng ngạc nhiên về bản thân mình nhưng vẻ mặt của thiếu phụ còn bối rối
hơn, và thế là anh không thể rút lui được nữa - Sao mà buồn thảm đến thế
này, chẳng có gì để cho mắt nghỉ ngơi giải trí cả...

Nàng trả lời bằng một giọng băn khoăn.

- Chúng mình mua một cây thông về trồng được không anh?

- Một cây thông à? Anh không thích cây thông. Trồng bất kỳ cây gì cũng

còn tốt hơn cây thông - dù là cỏ chăng nữa. Anh thấy có một ít cỏ mọc ở
ngoài mũi đất đấy. Em gọi đó là thứ cỏ gì?

- Em đoán đó là một giống lúa mì hay một thứ cỏ mọc trên các cồn cát

thì phải. Nhưng ta trồng một cái cây vẫn hơn phải không anh?

- Nếu mua cây, hãy chọn một cây thích hay cây phong, với những cành

lá nhỏ và lá lớn... một cái cây nào đó mà cành lá có thể lay động trước gió.

Những chiếc lá lay động... những chùm lá vặn vẹo, và lay động, chúng

đang cố gắng một cách vô ích để thoát khỏi sự ràng buộc với cành...

Hơi thở của anh không hòa nhịp với cảm xúc của anh. Không hiểu sao

anh cảm thấy muốn òa lên khóc đến nơi. Anh vụt cúi xuống chỗ những hạt
rơi vãi trên nền nhà và bắt đầu sờ soạng trên cát với một cử chỉ vụng về.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.