NGƯỜI ĐÀN BÀ TRONG CỒN CÁT - Trang 172

NGƯỜI ĐÀN BÀ TRONG CỒN CÁT

NGƯỜI ĐÀN BÀ TRONG CỒN CÁT

Kobo Abe

Kobo Abe

www.dtv-ebook.com

www.dtv-ebook.com

Dịch giả: Nguyễn Tuấn Khanh

Dịch giả: Nguyễn Tuấn Khanh

Chương 30:

Chương 30:

Một hôm, khi anh đang đứng vừa tiểu tiện vừa ngắm vầng trăng ảm đạm

treo lơ lửng trên miệng hố như muốn anh giơ tay ra ôm lấy nó vào lòng, đột
nhiên anh cảm thấy ớn lạnh khủng khiếp. Anh tự hỏi mình bị cảm lạnh rồi
chăng? Không, cảm giác ớn lạnh này có cái gì lạ lắm. Anh đã nhiều lần trải
nghiệm về sự ớn lạnh trước mỗi cơn sốt, nhưng lần này nó lại là một cái gì
khác kia. Anh không bị nổi da gà, không cảm thấy giá buốt. Chính lớp tủy
trong các lớp xương anh chứ không phải lớp da của anh đang run rẩy. Và
tựa như mặt nước gợn sóng, nó từ từ tỏa thành những vòng tròn lan rộng.
Một cơn đau âm ỉ và không lúc nào ngớt vang dội khắp xương cốt anh. Tựa
như tiếng kêu leng keng của một cái hộp thiếc vang trong gió, cơn đau đó
lan khắp cơ thể anh.

Trong khi anh đứng đó, toàn thân run rẩy, mắt nhìn trăng, thì một loạt

những ý nghĩ liên kết lại diễn ra trong đầu anh. Mặt trăng tựa một vết sẹo
sần sùi, được che phủ bằng một lớp phấn... một thứ bọt xà phòng khô cứng
rẻ tiền... một hộp đựng đồ ăn trưa bằng nhôm xỉn. Rồi khi nhìn gần, nó hiện
nguyên hình một cách bất ngờ: một cái đầu lâu trắng hếu - một biểu hiện
thông thường của chất độc, những viên thuốc bọt dưới đáy, lọ đựng côn
trùng của anh... có vẻ giống nhau lạ lùng giữa sự cấu tạo của bề mặt mặt
trăng và của những viên thuốc độc nở hoa. Anh tự hỏi không biết cái lọ
đựng côn trùng anh giấu ở bên dưới cái gò chạy quanh nền nhà bằng đất
gần lối ra vào có còn ở đó không.

Tim anh bắt đầu đập loạn xạ, chẳng khác nào một trái bóng bàn. Tại sao

anh lại phải nghĩ tới những điều đen tối tới như vậy nhỉ? Một sự liên kết
khá buồn giữa các suy nghĩ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.