NGƯỜI ĐÀN BÀ TRONG CỒN CÁT - Trang 89

Anh bước loạng choạng vào nhà, kẹp chặt chai rượu nửa lít vào người.

Đầu anh nặng trình trịch và choáng váng. Anh cố nhìn về phía người đàn
bà, nhưng có cố mấy đi nữa anh cũng không nhìn thẳng về phía trước được.
Khuôn mặt chị mà anh liếc thấy qua đuôi mắt, dường như nhỏ bé đến thảm
hại.

- Xem này, họ vừa cho ta một món quà. - Anh giơ cao chai rượu và lắc

khoe với chị - Họ tử tế thật. Họ cho mình một chai rượu đầy để uống mừng
trước. Tôi đã bảo rồi, đúng không? Tôi biết ngay từ lúc đầu mà. Thôi cái gì
đã qua, cho qua. Uống một chút chứ? Uống với tôi cho có bạn nhé?

Thay lời đáp, người đàn bà nhắm chặt mắt lại. Phải chăng chị đang hờn

dỗi vì không thể bảo anh cởi trói ra? Thực là một người đàn bà ngốc
nghếch! Nếu chị trả lời tử tế anh sẽ cởi trói liền. Hay chị tủi thân vì không
giữ được người đàn ông mà chị đã phải tốn bao công sức mới tóm được, và
cuối cùng lại phải để anh ta đi? Điều đó có lẽ cũng đúng. Vả lại, mới có ba
mươi tuổi đầu mà chị đã là... một quả phụ.

Giữa mu bàn chân và gót chân chị thấy nổi lên một vết lằn rất rõ và kỳ

dị.

- Nếu chị muốn hút, tôi sẽ châm cho?

- Không, thuốc lá làm khô cổ. - Chị vừa nói nhỏ vừa lắc đầu.

- Thế tôi lấy nước cho chị uống nhé?

- Lúc này em không khát.

- Chị không cần phải giữ ý làm gì. Chắc chị biết là không phải vì thù

ghét cá nhân mà tôi buộc chị phải chịu như thế này. Để đối phó, đành phải
làm như vậy, chị hiểu chứ? Tình cảnh của chị làm cho những người ở trên
ấy đỡ hung hăng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.