NGƯỜI ĐÀN BÀ TRONG ĐÊM - Trang 168

ấy, thì mấy loại hoa đó chẳng được coi trọng đâu, toàn hoa mọc hoang cả.
Nếu ông muốn có chút giá trị thực…” người bán hàng hạ giọng như thể
đang bán một món hàng vô giá. “Thỉnh thoảng bà ta cũng tự mua hoa cho
mình đấy, để trang trí trong căn hộ trên đó, lúc nào cũng là hoa đậu tía
sẫm.”

“Tôi muốn mua toàn bộ ở đây,” Lombard nói ngay. “Không để lại một

bông nào hết. Cho tôi hai tấm thiệp nữa.”

Lombard dùng một tấm để viết mấy lời ngắn gọn bằng tiếng Anh. Sau đó

lấy ra một cuốn từ điển bỏ túi, dịch từng từ sang tiếng Tây Ban Nha, viết
lên tấm thiệp thứ hai. Lombard vứt tấm thiệp thứ nhất đi. “Gửi kèm cái này
với hoa nhé, và bà gửi lên ngay giúp tôi. Mất khoảng bao lâu?”

“Đến tay bà ấy thì trong vòng năm phút thôi. Bà ấy sống ngay trong tháp

này, thang máy nhanh lắm.”

Lombard quay ra sảnh, đứng ngay trước quầy lễ tân, cúi nhìn đồng hồ

đeo tay, tựa như đang đếm nhịp tim.

“Ông cần giúp gì chăng?” nhân viên lễ tân hỏi.
“Chưa,” Lombard ra hiệu. Ông ta muốn tấn công đúng thời điểm.
“Đến lúc rồi!” ông ta nói sau khi đợi một lúc, bất ngờ đến mức khiến

nhân viên lễ tân giật mình lùi lại. “Gọi lên nhà bà Mendoza, hỏi xem bà ấy
có chịu tiếp người vừa gửi hoa lên không. Tên là Lombard. Đừng quên nói
về chỗ hoa đấy.”

Khi nhân viên lễ tân quay lại, anh ta có vẻ ngạc nhiên lắm. “Bà ấy đồng

ý,” anh ta thông báo. Rõ ràng một quy định bất thành văn ở khách sạn này
đã bị phá vỡ. Vừa có người được tiếp ngay khi mới yêu cầu lần đầu tiên.

Lombard đi thang máy vun vút lên trên như tên lửa, khi bước ra ngoài,

hai đầu gối còn hơi run. Lombard thấy một cô gái trẻ đứng ở cửa mở sẵn
đợi mình. Xét từ chiếc váy đen trên người thì rõ cô gái này là giúp việc
thân cận.

“Ông Lombard?” cô hỏi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.